Hai đứa thân với nhau từ hồi mới vào đại học, luôn dặn dò nhau cố gắng đ✤ể đạt được ước mơ. Tôi thì vẫn chỉ thường xếp loại cận giỏi, còn cô ấy thì học bổng giỏi luôn đến tay sau mỗi kỳ học. Thế nhưng duyên may lại cho tôi được đi học Cao học trước người bạn thân vốn giỏi giang của mình.
Mùa hè năm đó, s🍎au khi tôi hoàn thành chương trình Thạc sĩ được một năm thì cũng là lúc em có học b♕ổng toàn phần đến đất nước Hà Lan tươi đẹp. Sau đó ít lâu, tôi cũng có một niềm vui lớn lao tương tự, đó là học bổng Tiến sĩ toàn phần tại Pháp.
Hai đứa thân nhau đã 🎃lâu, giờ lại cùng rời xa quê hương để học tập trên hai đất nước láng giềng của nhau, một niềm nhớ nhung khó tả len lỏi lớn dần trong cả hai mà mãi sau này chúng tôi mới nhận ra đó là tình yêu. Vào một ngày tháng 6 cách đây hai năm, tôi ngoan ngoãn tuân theo nỗi nhớ một người bạn thân để ngược chu📖yến tàu cao tốc Thalys lên Amsterdam đến thăm em.
Hà Lan quả thực là một xứ sở yên bình. Chúng tôi đã dạo khắp các làng quê cũng 👍như thành phố Amsterdam sôi động. Sau khi nghe tôi nói những câu tiếng Pháp mà theo lời của em là “vui tai”, em quyết định sẽ học thêm tiếng Pháp, một cách rất chăm chỉ. Mọi chuyện sẽ chỉ dừng lại ở đấy nếu thời tiết ở Paris không đẹp đến như vậy mỗi độ vào hè.
Tháng 6 năm ngoái, không biết có phải nghe theo nỗi nhớ “người bạ💯n thân” hay không, hay là lấy cớ qua Paris để trau dồi tiếng Pháp, em lại xuôi tàu về phương Nam, có lẽ là để thăm tôi. Chúng tôi gặp lại nhau, nhưng không như hai người bạn thân nữa. “Và nỗi nhớ dường như quá dài” của những tháng ngày xa cách, nơi gặp nhau lại không phải là bất cứ nơi nào khác mà chính là Paris đã cho chúng tôi phần nào nhận thấy sự có mặt của nhau là quan trọng.
Đó là những ngày tháng 6 đầu hè vẫn còn se lღạnh, cây cối đâm chồi nảy lộc xanh mơn mởn đón những ánh nắng tươi non của một mùa hè xinh đẹp trên thành phố lãng mạn này.
Nơi đầu tiên tôi quyết định đưa em đi tham quan là khu kí túc xá của đại học Sorbonne Paris 1. Không giống 🅷v💙ới bất kỳ một khu kí túc xá nào khác, nơi đây đẹp và cổ kính như những khu vườn của các nhà vua Pháp xưa với những khu nhà làm bằng đá tuyệt đẹp. Chúng tôi đã dành cả buổi sáng mới có thể tham quan hết nơi đặc biệt này, cũng là lúc mà mùi thơm của một món ăn đặc trưng nào đó từ nhà bếp kí túc xá làm chúng tôi cảm thấy đói bụng. Vậy là em quyết định đãi tôi món Pasta sở trường mà em đã học được lúc còn ở Hà Lan. Thành phần rất đơn giản, bao gồm pates, dưa leo, thịt heo và pho mát nhưng em đã làm nên món Pasta đặc biệt ngon mà tôi không thể nào quên.
Nơi tiếp theo tôi dẫn em đi tham quan là nhà thờ ♛Notre Dame de Paris. Không gian nơi đây đã làm tôi mạnh dạn cầm tay em một cách rất tự nhiên. Giây phút đó tôi nhìn thấy rõ sự bẽn lẽn trong ánh mắt và hai má ửng hồng của cô gái vốn được cho là bản lĩnh ngay từ hồi chúng tôi còn học đại học. Cái nắm tay cứ thế kéo dài cho đến chiếc cầu tình yêu (le pont d’amour). Phía đầu bên kia ജcầu xa xa có hai thanh niên Pháp đang cùng khoá hai ổ khoá lại với nhau và thả chìa khoá xuống dòng sống Seine để mong cho tình yêu mãi vững bền. Chúng tôi nhìn nhau mỉm cười.
Rời cầu tình yêu, chúng tôi đến với biểu tượng của không chỉ Paris mà của cả nước Pháp - tháp Eiffel. Chúng tôi không đến gần mà chỉ đứng từ xa nhìn ngắm Eiffel như một nàng công chúa kiêu hãnh tượng trưng cho vẻ đẹp của đất nước này. Ngay đối diện với tháp Eiffel là một đu quay đẹp như trong cổ tích. Paris thật đẹp. Cái đẹp của Paris như được nhuốm vào từng chi tiết nhỏ nhất của thành phố 🌃này. Trông chú chó và chú mèo “trò chuyện” với nhau trên bậu cửa cꦇũng thấy đáng yêu và xinh đẹp đến lạ thường.
Và có lẽ cũng vì vậy, cũng vì Paris có thể mang đến tình yêu và lãng mạn cho bất cứ ai, hẳn chúng tôi cũng không là ngoại lệ. Chúng tôi nắm tay nhau dạo quanh công viên cuả tháp Eiffel. Tôi không ngừng dạy cho cô ấy một câu tiếng Pháp về thời tiết, và cô ấy cứ thế lặp đi lặp lại “Je t’aime à la folie” có nghĩa là “hôm nay trời đẹp”.
Chúng tôi kết thúc ngày đặc biệt đó bằng món Phở tại nhà hàng 🐭Paris-Vietnamien.
Tôi♛ chuẩn bị rời Pháp để về Việt Nam. Dù ở đâu thì chúng tôi vẫn sẽ luôn nhắc về Paris như một nơi đặc biệt - nơi tình yêu bắt đầu.
Đào Duy Long