Người gửi: Nguyễn Tiến Hưng
Gửi tới: Ban Thế giới
Tiêu đề: Đau buồn, phẫn nộ, nhưng chúng ta phải có nghị lực và sự tỉnh táo
Tôi thực sự choáng váng và buồn khi nghe tin sinh viên Vũ Tuấn Anh bị sát hại một cách dã man. Không ai, không cách nào có thể mang em trở lại cho cha mẹ, bạn bè và cho tất cả chúng ta nhưng ngay bây giờ chúng ta hãy làm gì đó để bảo vệ những người còn sống, học tập tại nước Nga xa xôi.
Kỳ thị chủng tộc là vấn đề không thể chỉ giải quyết ngày một ngày hai. Để có được môi trường cho không chỉ sinh viên Việt Nam chúng ta học tập, thiết nghĩ, Bộ ngoại giao Việt Nam phải vào cuộc và có những phản ứng đúng mực trước vấn đề này mới hy vọng phía bạn cũng có những động thái tích cực để đáp lại.
Nhưng vậy thôi chưa đủ, chúng ta vẫn biết bọn phân biệt chủng tộc, dù ở đâu trên trái đất này, vẫn là những người mù quáng, man rợ, rất manh động nhưng lại có tâm lý bầy đàn. Nếu chúng ta chỉ có nhờ vào những biện pháp can thiệp về an ninh của chính phủ Nga, chính quyền các thành phố thì có lẽ chỉ làm cho bọn "đầu trọc" điên cuồng hơn, liều lĩnh và khôn ngoan hơn và như thế càng nguy hiểm cho những sinh viên nước ngoài hơn.
Về việc này, có lẽ Hội Sinh viên Việt Nam tại Nga phải vào cuộc, hãy có những hành động tích cực nhằm làm dịu đi những cái đầu nóng của những kẻ phân biệt chủng tộc, hãy cho họ thấy chúng ta là những con người như nhau, hãy làm sao để trong mắt không những của những kẻ phân biệt chủng tộc, mà trong mắt cả nước Nga, những sinh viên Việt Nam là những người thân thiện, yêu hoà bình, ham học hỏi, là người bạn của dân tộc Nga.
Để làm được điều này, thiết nghĩ, mỗi một sinh viên Việt Nam cũng hãy giữ cho mình một tư cách đạo đức, một lối sống lành mạnh để trong mắt bạn bè, chúng ta có được thiện cảm tốt. Có thế thì mới không có một Vũ Anh Tuấn nào khác nữa.
Hãy cầu nguyện cho hương hồn em Vũ Anh Tuấn được yên nghỉ, và hơn thế, đừng để cái chết của em, dù đau đớn và oan ức, bị lãng quên và trở nên vô nghĩa.