Buổi chiều hiu hắt với ánh nắng vàng nhè nhẹ phủ đều lên l⭕àng chài của một xóm biển. Ngồi trên cát và nhìn về phía những làn sóng xa xa, nơi những con tàu nhỏ nhỏ đang thấp thoáng ẩn hiện, tôi lẩm nhẩm giai điệu bài hát Childhood Memory: “When I was a child I was very naughty.The💎 people said ’I look like a boy’ That was right!...”, (Khi còn nhỏ tôi rất nghịch ngợm. Mọi người nói rằng trông tôi giống một cậu con trai. Đúng vậy!...".
Gửi bài dự thi "Nước Pháp tôi yêu" của bạn |
Đồng hoa oải hương ở Pháp. Ảnh tác giả cung cấp. |
Hành trình tôi đi sẽ là những nơi mà ba tôi đã đến. Nước Pháp trong tôi chỉ hiện ra qua𓂃 những lời kể của ba. Tôi yêu nước Pháp biết chừng nào. Tôi mất hơn 3 năm để học ngôn ngữ thú vị này, tôi tìm hiểu từng nơi mà ba đã gửi những bức ảnh tuyệt đẹp về cho mẹ và tôi xem, dù mẹ đã đốt những bức ảnh ấy để vơi đi nỗi nhớ về ba trong những giọt nước mắt nghẹn ngào. Tôi không trách mẹ, nhưng🐬 những hình ảnh vô cùng tươi đẹp đó sẽ luôn mãi trong trái tim tôi cùng với kí ức về ba, về nước Pháp thơ mộng và tráng lệ.
Tôi yêu nhiều nơi ở đây dù chưa một lần được đặt chân đến. Với tôi, những hình ảnh đó chỉ qua là sách vở và báo chí nhưng luôn sống động từng phút giây. Tôi muốn một lần được hưởng không khí thanh bình với những màu xanh êm dịu của thung lũng sông Loire, được cầu nguyện những điều tốt đẹp nhất ꦚcho mẹ ở nhà thờ Đức bà Paris. Tôi sẽ đến thăm kinh đô của nước Pháp, đó là Paris, sẽ đứng ở nơi cao nhất của tháp Eiffel và nói cho cả thế giới biết rằng: "Bonjour de France!!!". Và còn nhiều nơi nữa tôi muốn đặt chân đến lắm.
Tháp Eiffel. Ảnh tác giả cung cấp. |
Nhưng có lẽ nơi tôi đặt chân đầu tiên khi đến Pháp lại không phải những nơi ấy, mà là Saint-Rémy-de-Provenc🌌e, ngôi làng thanh bình, xinh đẹp và dịu dàng ở Provence, nằm nép mình dưới chân núi Alpilles, miền Nam nước Pháp. Đó là nơi bàn chân ba tôi đã đặt qua, những giọt mồ hôi của ba đã đổ xuống cùng với bàn tay lao động để góp phần làm nên màu tím thơ mộng của loài hoa oải hương nơi đây, với những người Pháp thân thiện mà ba đã kể, tôi muốn gặp họ l🧸ắm!
Và nơi ấy cũng chính là thiên đường của cánh đồng hoa hướng dương, những ngôi nhà được xây dựng bằng đá bên vùng bờ biển trong xanh. Provence có những cánh đồng đầy nắng, những ngọn núi hùng vĩ, những vùng biển đầy hoa, những chiếc quạt gió cao lớn, những ngôi làng bình dị nằm rải rác xung quanh các vùng núi hay những tòa lâu đài thật tráng lệ. Chỉ cꦏần nhắm mắt và cảm nhận thôi là tôi đã cảm thấy trái tim mình như sục sôi và niềm háo hức đang dâng 💮trào.
Cánh đồng hướng dương. Ảnh tác giả cung cấp.` |
Tôi sẽ bước thật chậm và cảm nhận từng vẻ đẹp trên con đường mang tên vị danh họa nổi tiếng người Hà Lan mà tôi luôn ngưỡng mộ: Van Gogh. Tôi sẽ đứng ở những nơi mà vị họa sĩ ấy đã tìm cảm hứng sáng tác cho mình: hình ảnh ngọn núi Alpilles, cây oliu, cây bách, những bức hoa hướng dương dịu dàng khoe sắc thắm dưới ánh mặt trời đỏ rực và các bức tranh mang màu vàng chủ đạo với hình ảnh người nông dân đang trong vụ mùa, hay bức tranh phong cảnh với những cánh đồng lúa mì trĩu hạt, những 🥀ngõ nhỏ, những chiếc cửa sổ xanh, những viên đá lát đường xám của ngôi làng Saint Rémy. Những hình ảnh ấy thật bình dị mà thơ mộng đến lạ thường. Tôi khao khát được đến đây, được tận hưởng sự bình yên của nơi này.
Tôi sẽ cùng ba đi dạo quanh những khu chợ vải đầy màu sắc, được gặp những người nông dân Ph𝕴áp hiền lành và thân thiện như ba đã từng nói. Những con người ấy thật đáng mến, tôi muốn ⛄gặp họ, muốn tiếp xúc và học hỏi những điều tốt đẹp mà bình dị, và đặc biệt được thưởng thức những món đặc sản đầy sắc màu tươi tắn với hương thơm thanh khiết từ hoa quả và các sản vật của vùng.
Tôi sẽ leo lên vùng núi Luberon và ở đó tôi có thể ngắm nhìn được toàn diện mọi thứ ở đây, được đắm mình dưới ánh nắng mặt trời. Tôi yêu ánh nắng nơi này. Nắng như rót mật, óng ả, không hề gay gắt nhưng cũng không hề nhợt nhạt. Nắng c♚hiếu vào những cánh cửa màu da trời, vào giàn dây leo xanh rợp bám dà﷽y những bức tường đá cổ, vào những chậu hoa rực rỡ luôn có những cánh bướm lượn lờ bên trên. Tôi muốn được tận hưởng vị ngọt của những cánh đồng nho thẳng tắp, màu đỏ đậm đà của loài quả cherry, những cánh đồng oải hương tím đầy thơ mộng cùng những hàng cây xanh rì, một bức tranh mà mỗi tối tôi đều luôn mơ về, tôi ấp ủ, tôi hy vọng...
Đã lâu rồi ba không gửi những hình ảnh tươi đẹp ấy về cho tôi và mẹ nữa, kể từ khi ba đi đến một nơi thật xa, xa hơn nước Pháp, một nơi mà tôi không thể tìm được ba nữa. Nhưng, trên mỗi cuộc hành trình của tôi sẽ luôn có ánh mắt ba trên bầu trời xanh thẳm ấy, dõi theo và cùng tôi đi khắp mọi nẻo đườn﷽g của đất nước thơ mộng, bình dị nhưng rất đỗi tráng lệ này!... J'a🌜ime beaucoup la France...
Nguyễn Thị Kiều Trang