- Cơ duyên nào đưa anh đến với nhân vật Gù?
- Cách đây khoảng 5 năm, đạo diễn Lưu Huỳnh có ý định làm bộ phim này r💯a Hà Nội tìm tư liệu và gặp tôi. Anh đã ngay lập tức "chấm" tôi vào vai anh Gù và không có sự lựa chọn nào khác. Khi đọc kịch bản phim này, tôi thấy thích ngay nhân vật anh Gù, một nhân vật có tâm lý cũng như đời sống phức tạp, nhiều đất diễn. Tôi cũng nhận lời với anh Huỳnh luôn. Từ đó đến nay, bộ phim hoãn đi hoãn lại đến 3-4 lần mới hoàn tấ🐼t.
- Giờ đây, khi bộ phim đã ra mắt với khán giả, cảm giác của anh ra sao?
- Trong suốt mấy năm trời chuẩn bị cho phim này, tôi có bị hoãn vai diễn thì vẫn đi làm những việc khác, nhưng Lưu Huỳnh thì đã bỏ đúng từng ấy năm để đầu tư và chăm chút cho tác phẩm. Anh vừa viết kịch bản, vừa là đạo diễn, bao nhiêu tâm huyết, Lưu Huỳnh dồn hết vào bộ phim này. Chúng tôi cũng đã có nhiều lần đi chơi, tâm sự nên tôi hiểu được phần nào những gì anh muốn gửi gắm vào Áo lụa Hà Đông. Có thể nói, bộ phim ra🔴 mắt khán giả và tạo được ấn tượng tốt là phần đền bù xứng đáng cho đạo diễn Lưu Huỳnh.
Diễn viên Quốc Khánh trong một cảnh phim. Ảnh: P.S. |
- Sau một thời gian chuyên những vai hài hước, anh gặp khó khăn gì khi phải thể hiện một nhân vật bi kịch nhiều nội tâm giằng xé như Gù?
- Làm phim có muôn vàn khó khă♎n chứ không chỉ diễn xuất. Bản thân đóng hài cũng chẳng hề đơn giản chút nào. Nhân vật bi kịch 💧có chiều sâu tâm lý và hoàn cảnh, nếu mình chịu khó tập trung làm thì thậm chí còn dễ hơn đóng hài. Cái hài để cho người xem cười đấy, vui đấy nhưng vẫn thấm thía. Còn bản thân tôi, đã làm nghề thì vai nào cũng yêu, đã nhận kịch bản thì luôn tập trung nghiên cứu làm, cho dù nó ở dạng nào.
- Vào vai chồng người đẹp Trương Ngọc Ánh, anh thấy sao?
- ꧋Đóng cùng người đẹp cũng nhiều rồi nên tôi không có gì ngỡ ngàng hay luống cuống. Tuy nhiên, có một điều tôi muốn nói, người ta thường quan niệm người đẹp chỉ biết tận dụng lợi thế bề ngoài, nhưng tôi thấy Ánh là một diễn viên có cảm xúc vai diễn tốt. Đó là điều cơ bản quan trọng cần phải có với mỗi diễn viên. Diễn với cảm xúc chân thật là quan trọng nhất, kể cả có sai sót cũng dễ được🐲 bỏ qua.
- Trong suốt quá trình làm phim "Áo lụa Hà Đông", điều gì đã để lại dấu ấn trong anh?
- Tôi nhớ nhất lúc đang ở Hội An, mẹ tôi ở Hà Nội bị bệnh phải mổ mà ngày ấy tôi có cảnh quay, 500-700🙈 diễn viên quần chúng đang chờ tôi. Tôi phải gọi điện ra Hà Nội xin bác sĩ mổ lùi lại 1 ngày. Hôm sau tôi bay ra chăm mẹ mổ rồi lại bay vào quay tiếp. Trong phim cũng có nhiều cảnh đóng rất vất vả, leo núi, đá nhọn, Trương Ngọc Ánh bị rộp hết cả chân. Khi hai đứa dắt nhau lội xuống biển thì bị mảnh sành cắm vào chân... Đúng là để hoàn tất một bộ phim, người diễn viên đôi khi phải đổ máu.
- Anh hy vọng gì ở vai diễn Gù trong phim?
- Tôi chỉ biết làm, còn cái gì đến sẽ đến. Tất cả khôဣng quan trọng, tôi chỉ biết sống hết mình với vai diễn. Tôi làm việc với suy nghĩ, tâm huyết của chính mình chứ để được cái g🐬ì thì tôi không để ý. Mà thật ra, không tâm đắc, không tâm huyết với anh Gù thì tôi đã không làm. Tôi và đạo diễn Lưu Huỳnh nhiều lần cùng đi chọn cảnh, chọn diễn viên cho phim, cùng nhau trò chuyện về phim nên giữa chúng tôi có sự đồng cảm rất lớn, trở thành những người bạn của nhau. Đó là cái mà tôi thấy mình được nhất trong bộ phim này.
(Theo Thế Giới Nghệ Sĩ)