Tôi năm nay 35 tuổi, về sức bền tôi tự tin chẳng thua một cꦛậu thanh niên. Thành quả có được là do tôi chăm chỉ rèn luyện thể dục, thể thao. Trong đó chạy bộ và đạp xe là hai trong ba m🐟ôn phối hợp (bơi lội, đạp xe, chạy bộ) mà tôi yêu thích.
Những năm trư𒆙ớc, tôi chỉ đam mê chạy bộ. Khoảng ba năm trở lại đây tôi mới tìm đến bộ môn đạp xe. Lúc thổ lộ với bà xã mua chiếc xe đạp giá khoảng chục triệu để thoả nỗi niềm, dù vợ không phản đối nhưng nói với tôi một câu: "Anh rảnh quá ha". Tôi thắc mắc thì vợ bảo: "Ở Sài Gòn đi xe máy còn không ăn ai, đi xe đạp có ngày mang hoạ vào thân". Tôi đáp: "Đi xe đạp rèn luyện sức khoẻ, sao lại bảo mang hoạ". Cô ấy đáp gọn lỏn: "Để rồi coi".
Sáng cuối tuần, đi cà phê với nhóm bạn, tôi lọc cọc đạp xe tới quán, cả đám trố mắt: "Thằng này nay bày đặt đi xe đạp, để coi được bao lâu". Hôm hứng khởi mát trời, tôi đi xe đạp đến công ty, chú bảo vệ già bãi giữ xe nhăn nhó: "Xe đạp thì giá gửi như xe máy nhé, phiếu giữ xe khô🍬ng in riêng cho xe đạp" rồi "dắt vào phía trong góc, kiếm chỗ nào trống thì nhét vào nhá".
Tôi có cảm giác rằng người đi xe đạp ở Sài Gòn dưới con mắt của mọi người có một chút gì đó ngố ngố, rảnh rỗi, làm màu và lập dị. Bởi thời buổi bây giờ nam thanh nữ tú đi Sh, 🅺tay ga; trung niên thì chơi Vespa cổ lạch bạch, chỉ cần vặn ga là xe vọt đi, không tốn chút công sức, có phải thời bao cấp nữa đâu mà còn xe 🍨với chả đạp.
Mấy ngày nay, các nhóm đi xe đạp vào làn ôtô ở Sài Gòn lẫn Hà Nội bị chỉ tr🎀ích nhiều. Tôi thấy họ sai, bị chỉ trích là đúng.
Nhưng nghĩ lại cũng rất ngậm ngùi cho số đông anh em yêu thích bộ môn đạp xe. Ở Sài Gòn, chỉ có ba con đường khá rộng, thoáng, chiều dài vừa đủ, thích hợp đạp x💦e là: Đại lộ Đông Tây (đoạn Mai Chí Thọ), đường Nguyễn Văn Linh, đường Phꦅạm Văn Đồng. Còn lại, muốn đi xe đạp thì vừa chịu cảnh nắng, kẹt xe, đạp được vài mét lại dừng, rồi lại đạp, rồi lại dừng.
Chỉ cuối tuần hay nghỉ lễ thì chúng tôi mới chọn một cung đường ngon lành hơn, đó là chịu khó qua phà Bình Khánh, đi▨ đường Rừng Sác xuống Cần Thạnh (Cần Giờ) để thoả mãn đam mê. Còn ngày thường thì cũng chỉ quẩn quanh ở các đường trong trung tâm thành phố. Nhưng cũng không x♏ong vì bị ôtô, xe máy bắt chẹt.
Tôi nghĩ thành phố rất cần những con đường ưu tiên cho xe đạp ở trung tâm. Bởi nhiều người cũng thích đi xe đạp, vừa giảm khí thải, vừa rèn luyện sức khoẻ nhưng đành 🌃gác lại vì bị cản trở bởi ôtô, xe máy và nhất là bị gắn cái mác lập dị✤, làm màu.
>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com. Gửi bài tại đây.