* Trận Real - Atletico Madrid diễn ra trên sân San Siro, Milano, Italy lúc 20h45 thứ Bảy 28/5 giờ địa phương, tức 1h45 Chủ nhật 29/5 giờ Hà Nội. Trực tiếp trên VnExpress.
Đa số HLV trung lập, cầu thủ trung lập lẫn các CĐV trung lập đều tin Atletico sẽ vô địch. Lịch sử chỉ ra: những đội bóng vào chung kết trên một con đường khó khăn hơn luôn có khả năng vô địch cao hơn. Atletico đã đến chung kết trên con đường gian na🐻n ấy. Họ đánh bại nhà vô địch Hà Lan, nhà vô địch La Liga và nhà đương kim vô địch Champions Leaꦑgue, trước khi hạ nốt nhà vô địch Đức.
Cứ sauཧ mỗi trận đấu, tình cảm dành cho thầy trò HLV Diego Simeone lại càng dày lên một chút. Người ta có cảm tưởng như số phận đã cho Atletico một cơ hội để bù đắp lại thất bại tức tưởi cách đây hai năm. Từ Italy, Buffon thậm chí còn nói: "Nếu công lý thật sự tồn tại, Atletico sẽ phải vô địch Champions League năm nay".
Thực tế ấy như đột nhiên làm Real Madrid có cảm giác họ là vai phản diện trong trận 🌳đấu này. Họ đến với chung kết trong một tâm thế hoàn toàn trái ngược. Lối chơi không thuyết phục, chiến thuật của Zinedine Zidane không rõ ràng, và đối thủ của họ cũng đều là những đội kém nhất nhìn vào thời điওểm bốc thăm.
Nước Anh, nơi còn ngất ngây với chiến tí☂ch lịch sử của Leicester City, đã đứng hẳn về phía Atletico trước trận chung kết. Họ đang say mê nghe truyện cổ tích, họ muốn tôn vinh giá trị của lao động. Và họ nhìn thấy ở Atletico một hình ảnh của chính Leicester của cú kỳ tích vĩ đại: đội hình thuộc hàng kém nhất trong số những đại gia, nhưng đã vươn lên với thứ bóng đá phòng ngự - phản công tuyệt vời.
Italy từ lâu đã nghiêng hẳn về Simeone, người mà họ từng ví là "Che Guevara của bóng đá". Họ mong mỏi ngày Simeone trở lại Italy, làm sống dậy niềm tự hào catenaccio đã mai một. Các cầu thủ Juventus đều lên tiếng ủng hộ Atletico chứ không riêng gì Buffon. Gabriel Marcotti, một cây viết chuyên về bóng꧋ đá Italy, thậm chí còn "lên dây cót" cho thầy trò Atletico với một bài viết gợi nhớ🙈 lại cuộc thư hùng giữa AC Milan và Liverpool ở nửa cuối thập niên 2000.
Chung kết Champions League 2005, Milan ngỡ vô địch sau hiệp đầu, khi dẫn trước Liverpool 3-0, nhưng rốt cục chỉ để nhìn Benitez và các học trò đứng trên bục nhận Cup. Để rồi hai năm sau, định mệnh dẫn lối cho Milan có cơ hội phục hận. Và họ phục hận thành công khi đánh bại Liveprool 2-1 và nâng Cup ở Athens. Bây giờ, lịch 🐼sử lại trao cho Atletico một cơ hội để báo thù chính Real. Marcotti không viết r🔯õ, nhưng sự liên hệ ấy cho thấy chính ông cũng hy vọng một cuộc báo thù.
Các trang thể thao tổng hợp như ESPN cũng tràn ngập các bà𒈔i viết về Atletico. Một trưng cầu trên trang này cho thấy có 59% số người tham gia tin Atletico sẽ vô địch. Nhưng khi câu hỏi chuyển thành: "Bạn muốn đội nào vô địch?" thì con số ấy nhảy vọt lên 76%.
Một bài viết, cũng trên EPSN có tựa đề: "Nếu đánh bại Atletico, đây sẽ là chiến công ấn tượng nhất của Real ở châu Âu". Cứ như thể 10 trận chung kết trước đó của Real là dễ dàng vậy. Nói cách khác, kể từ khi biết Real và Atletico sẽ tái hiện trận derby Madrid ở chung kết, công chúng đều ngả về phía Atletico. Nếu Atletico vô địch, đấy là khi thiên thần hạ ác quỷ, là lao động chân chính đánh bại tiền bạc, là tài năn𝕴g chân thực đánh bại vận may. Đến cả Fabio Capello, HLV từng hai lần cầm q﷽uân cho Real, cũng ủng hộ Atletico và bảo họ cá tính hơn Real Madrid.
Giữa sự bao vây của truyền thông ấy, Gareth Bale cất một tiế🌞ng nói đầy kiêu hãnh: "Trong đội h𒉰ình Atletico hiện nay, không có một cầu thủ nào đủ sức khoác áo Real cả".
Tất nhiên, Bale đã nhận không ít gạch đá từ phát ngôn ngạo mạn ấy. Nhưng đừng quên anh là... Gareth Bale, chính là chàng trai đã bật lên đánh đầu tung lưới Thibaut Courtois trong hiệp phụ của đêm Lisbon hai năm trước. Bàn thắng ấy chính thức đưa Real vượt lên, và Atletico đã không thể nào gượng dậy được nữa. Đấy chính là Bale, cầu thủ Real vừa mua về mùa hè trước đó với giá chuyꦺển nhượng kỷ lục thế giới.
Real Madrid vốn là một CLB không c💎ó bản sắc. Nói cách khác, bản sắc của Real chính là bản sắc của những cá nhân xuất chúng mà họ sở hữu. Có thể cả trận đấu ấy Real chơi tồi, nhưng chỉ một phút lóe sáng của ngôi sao, cục diện trận đấu thay đổi.
Bạn có biết vì sao cú vô lê trác tuyệt của Zinedine Zidane ở chung kết Champions League 2002 được ca tụng là bàn thắng đẹp nhất lịch sử Real Madrid? Vì nó được thực hiện bởi chân trái, một chân được xem là không thuận của Zidane. Vì quả bóng ở tầm cao, và theo logic thông thường, người đứng trong sẽ thực hiện một cú đánh đầu. Nhưng Zidane vẫn nghiêng người, đưa chân trái lên như một động tác karatedo, đưa q൩uả bóng đi thẳng vào góc cao.
Nếu chỉ có thế, e vẫn chưa đủ bất tử. Cái dở của những pha quay chậm mà chúng ta vẫn hay xem lại là người ta đã bỏ qua phần dẫn đến bàn thắng ấy. Trước khi Zidane tung cú vô lê, Santiago Solari và Roberto Carlos đã có một pha phối hợp ở cánh trái. Solari tỉa quả bóng qua đầu hàng thủ Leverkusen mà không cần nhìn vì anh biết Carlos sẽ🍸 chạy xuống đó. Khi Solari sửa bộ để chuyền, Carlos chạy sau hậu vệ Leverkusen khá xa, đến khi bóng nảy lên lần đầu thì Carlos đã bỏ lại hậu vệ ấy phía ꦑsau, hãm tốc độ rồi câu quả bóng vào trong. Ba ngôi sao với pha pha xử lý vượt xa dự liệu của mọi người.
Đấy là những pha xử lý mà không một chiến thuật nào trên đời, khôn⛎g một HLV thiên tài nào có thể ngăn được. Bởi chiến thuật có thể triệt tiêu chiến thuật, chứ không thể triệt tiêu sự bùng nổ của các ngôi sao. Vì thế, Real có thể chiến thuật chưa hay, nhưng nhờ sở hữu những ngôi sao vượt trội, họ vẫn có thể đương đầu một Atletico đã chơi thứ bóng đá chặt chẽ nhất châu Âu mùa này là thế.
Một chi tiết nữa để các CĐV Real không cảm thấy quá âu lo khi nhìn về trận chung kết. Real đã vô địch đấu trường này 10 lần trong khi Atletico chưa thể chạm tay vào vinh quang sau hai lần thúc thủ vào đúng phút chót. Có thể Diego Simeone không có tâm trạng báo thù như ông nói thật, nhưng vết sẹo thì vẫn ở đó. Mộꦿt vị Vua ở châu Âu, đã quá qu꧋en với áp lực, cực kỳ thoải mái với áp lực, chạm trán với một kẻ chinh phục vĩ đại nhưng bị ám ảnh bởi bóng ma của quá khứ.
Lần đầu ti✱ên tro𒉰ng lịch sử, Real bước vào trận chung kết với tư thế kém hơn địch thủ. Lần đầu tiên họ thấy truyền thông đứng về phía đối thủ gần như hoàn toàn. Nhưng đấy là môi trường để lòng tự tôn, sự kiêu hãnh của những ngôi sao như Gareth Bale bùng phát.
Hôm nay Cristiano Ronaldo có thể sẽ chạy nhanh hơn, khi trong đầu anh là tiếng chọc quê của đứa con thơ dại: "Con thấy bố chạy chậm hơn chú𝓰 Bale".
Hôm nay Gareth Bale sẽ bật cao hơn, khi hìn൩h ảnh quả bóng rơi về phía vị trí của anh ở Lis𒐪bon hai năm trước hiện về như một thước phim quay chậm.
Hôm🌃 nay Karim Benzema sẽ đá "chết bỏ" vì anh chẳng phải dự Euro, và vì người sẽ thay anh lấy suất lĩnh xướng hàng công tuyển Pháp là Antonie Griezmann bên phía đối diện.
Bản lĩnh ngôi sao Real đối đầu với chiến thuật tinh ��kỳ của Atꦯletico.
Một trận chung kết trong mơ!
Hoài Thương