Phút 86 trong trận chung kết Euro 2000, tỷ số đang là 1-0 nghiêng về Italy. HLV Roger Lemerre của Pháp thực hiện quyền thay người cuối cùng. Ông rút Bixente Lizarazu và đưa vào Robert Pires. Kể từ lúc đó hàng hậu vệ huyền thoại của Italy với những Fabio Cannavaro, Alessandro Nesta, Gi🏅anluca Pessotto và Paolo Maldini nhanh chóng 🅷rối loạn trước những pha leo biên như chớp giật của Pires.
Phút bù giờ thứ ba, Sylvain Wiltord ghi bàn gỡ hoà 1-1. Để rồi trong hiệp phụ, Pires thực hiện pha đột phá quyết định bên cánh trái, tạt bóng vào💞 cho David Trezeguet ghi bàn thắng vàng. Hôm đó, Pires thực sự b✨ước ra ánh sáng.
Mùa hè năm ấy, ở tuổi 27, anh tới với Arsenal, để sau đó mở ra cho mình trangꦓ sử vinh quang nhất trong sự nghiệp. Trong sáu năm ở thành London, Pires giành bảy chức vô địch khác nhau, trong đó có hai danh hiệu vô địch Ngoại hạng Anh.
Pires để lại trong lòng những người yêu mến giải bóng đá Ngoại hạng Anh về một mái tóc dài lãng tử, và một khuôn mặt đẹp rất khác so với những cầu thủ Anh hay Pháp cùng thời điểm. Pires có khuôn mặt🔥 góc cạnh theo kiểu Latinh, phong cách hơi bụi trần bởi dòng máu của người bố Bồ Đào Nha và người mẹ Tây Ban Nha. Những pha leo biên của Pires rất tốc độ nhưng cũng lại mang đến cho người xem cảm g♛iác thanh thoát, hào hoa chứ không phải hùng hổ như Freddie Ljungberg ở bên cánh đối diện.
Ở Arsenal, Pires tổ hợp cùng Patrick Vieira và Thierry Henry, tạo nên "Ba chàng lính ngự lâm” như tiểu thuyết lừng danh của đại văn hào Alexandre Dumas. Những con người Pháp ấy cùng nhau làm nên một trường vinh quang trên trên đất Anh, dựng nên mùa giải bất bại 2003-2004 được nhắc đến t🧸ận hôm nay.
Viera với chiếc băng đội trưởng trên lưng áo số 4, là hiện thân của sự tin tưởng như một bộ giáp trụ sừng sững giữa sân. Tại mặt trận tấn công, điều đẹp đẽ nhất là câu chuyện của hành lang trái hay nhất Ngoại hạng Anh từ trước tới nay. Họ là Thierry Henry, Robert Pires và Ashley Cole. Ở bộ ba ấy có đủ tốc độ, sự ăn ý và kỹ thuật thượng thừa. Henry với biệt hiệu “Đứa con của thần gió”, với những cú nước rút và cách dứt điểm đã trở thành chuẩn mực của một tiền đạo. Sau lưng anh là một Pires không chỉ nhanh, mà còn hoa mỹ. Và dưới lưng Pires là một Cole mà cả ghi bàn lẫn phòng thủ đều xuất chúng. Sở hữu ba cầu thủ dạng đó, hành lang trái của Wenger đương nhiên không thể ngăn chặn. Sau này Pires tâm sự: “Chúng tôi tập luyện với nhau hàng ngà💮y để biến hành lang này thành một bộ máy có cơ chế tự động.”
Hồi ức về mùa giải 2003-2004 đến bây giờ vẫn nằm trong ký ức nhiều người. Trong chúng ta hẳn không quên những tháng ngày bên sân bóng của tuổi trẻ, mỗi khi có một pha bóng nào đó đẹp mắt, lại cười với nhau và phán: “Phối hợp cứ như Arsenal.” Arsenal ngày đó là chuẩn mực của bóng đá đẹp, họ trực diện hơn Barcelona sau này rất nhiều. Nơi ấy, Wenger đã tạo nên một đội bóng phảng phất cách chơi đã trở thành âm hưởng, đó là chiến thuật “Đàn ong” của Valery Lobanovsky vĩ đại. Đó là chiến thuật cuốn đều 11 người của đội bóng như một đàn ong vò vẽ luân chuyển từ phòng thủ đến tấn công xâm nhập. 49 trận bất bại, 𝓡kỳ tích vĩ đại nhất của Wenger được tạo nên từ một tập thể chỉ xuất hiện một lần, và hay đều một lần như thế.
Sau bình minh rực rỡ là hoàng hôn buồn bã. Điều này đến với Pires sau đó hai năm. Mùa giải 2005-2006, nơi Arsenal đi đến trận đấu cuối cùng của Champions League, đã kết thúc bằng một nỗi đau dành cho Pires. Phút 18 của trận chung kết Champions League giữa Arsenal và Barca, Jens Lehmann bị thẻ đỏ. Wenger cần phải rút một cầu thủ ra để thayꦗ thế cho vị trí thủ môn, và người được chọn là Pires. Một ngày sau, Pires xin rời CLB. Trước khi anh ra đi, Wenger nói trong day dứt rằng: “Rút cậu ra ngày hôm qua là điều tồi tệ nhất mà tôi từng làm cho tới lúc này".
29/10/2016, Pires kỷ niệm sinh nhật thứ 43. Chàng trai hiện thân cho hồi ức bất tử về Arsenal đẹp đẽ nhất của kỷ nguyên Wenger, của một g✤iai đoạn nồng nàn và say đắm đã trôi về dĩ vãng rất xa.
Dũng Phan