Tôi ký bản hợp đồng chuyên nghiệp đầu tiên với Man Utd vào đúng sinh nhật thứ 17, ngày 29/11/1990. Từ chỗ chﷺỉ kiếm được 36,5 đôla mỗi tuần, cộng thêm 12 đô phụ cấp, tôi đã được tăng lương lên thành 210 đôla mỗi tuần.
Phải đến tháng 3/1991, tôi mới được đá trận đầu tiên cho đội một. Nhưng khi ngồi trong văn phòng của Sir Alex Ferguson để ký bản hợp ♋đồng ấy, tiền rõ ràng không phải là mối bận tâm. Tôi chỉ hỏi Sir Alex là liệu tôi có phải đến Đại học Stretford để học vào mỗi thứ Năm nữa hay không, bởi tôi không khoái vụ học hành cho lắm. "Giờ cậu đã là cầu thủ chuyên nghiệp rồi, việc ấy cậu tự quyết đi", Ferguson nói.
Tất nhiên là t🌠ôi quyết định... nghỉ học. Thứ Năm tiếp theo, thay vì đến trường thì tôi vào căng tin của khu tập luyện Cliff xếp hàng mua đồ ăn. Một bàn tay đặt lên vai, tôi quay lại thì thấy Eric Harrison, người HLV đáng sợ của đội trẻ.
"Sao mày lꦚại ở đây vào giờ này vậy nhóc?"🔯 ông hỏi. Và tôi giải thích bây giờ mình là dân chuyên nghiệp rồi nên không cần đi học nữa. Eric không ấn tượng mấy với lời giải thích ấy. Ông bảo tôi hãy bỏ đĩa đồ ăn xuống, rời khỏi tòa nhà và leo ngay lên xe buýt số 52 để đến trường.
Đến giờ, tôi vẫn nhớ như in cảm giác phải đến trường với cái bao tử đang biểu tình vì đói. Sở dĩ tôi kể câu chuyện này là vì muốn m𝕴ọi người có một sự tham chiếu vﷺề cách phát triển những cầu thủ trẻ ở học viện ngày nay, những bản hợp đồng lớn và việc chuyển nhượng những cầu thủ thiếu niên.
* Ryan Giggs thuở mới lên đội một Man Utd
Kết luận của tôi về việc này là: Tiền đang giúp những cầu thủ trẻ giàu hơn, nhưng không giúp họ trở thành những cầu thủ tốt hơn. Họ vẫn có những kỹ năng đặc biệt, nhưng về khát khao thì tôi không chắc ch🐷ắn. Trong lúc trưởng thành từ đội trẻ, tôi đã nhìn thấy nhiều cầu thủ kém kỹ năn💞g hơn, nhưng lại đi xa hơn trong nghề nghiệp nhờ vào khát vọng vươn lên cháy bỏng.
Tôi không bao giờ quên cái ngày còn phải lang thang để thi thố ở các cuộc tuyển chọn. Có lần tôi phải bắt xe buýt đến dự buổi thử việc ở Salford. Vấn đề là tôi lên nhầm xe, hoảng loạn tột độ vì sợ muộn giờ. Bây giờ, bọn trẻ có xe đưa rước tận nơi. Nhưng phải gian nan mới thành tài, sự vất vả mới giúp trui rèn ý chí. Và ý chí có mạnh thì mới dễ thành công.
Kh༒i nói chuyện với Marcus Rashford, tôi thấy rõ cậu ta chăm chú lắng nghe. Marcus luôn muốn tiến bộ. Cái ý thức cầu tiến ấy k🥀hông đổi khi cậu ấy lên đội một dưới thời Louis van Gaal.
Bản hợp đồng chuyên nghiệp đầu tiên giúp tôi kiếm 210 đôla mỗi tuần. Nhưng chỉ cần tôi được thi đấu, CLB sẽ trả thêm 370 đôla cho mỗi điểm số kiếm được. Nếu đội đoạt các danh hiệu thì tôi sẽ thư✱ởng lớn. 12.300 đôla cho Cup Liên đoàn, gần 25.000 cho Cup FA và gần 31.000 cho danh hiệu Ngoại hạng Anh. Bạn đoạt những danh hiệu vì bạn muốn trở thành một cầu thủ giỏi và bạn muốn nhiều tiền hơn. Ngày nay, sự khích lệ ấy đang bị dẫn đi sai hướng.
Thời còn thi đấu, những cầu thủ lớn nhất của đội một chỉ kiếm được tầm 3.700 đến 5.000 đôla mỗi tuần. 💦Khi Eric Cantona đến đây, thu nhập 12.300 đôla mỗi tuần của anh ấy đã là rất kinh khủng. Bây giờ, cầu thủ trẻ dư sức lái ô tô và mua quần áo như cầu thủ chính thức. Có những cầu thủ trẻ mà vào thời của tôi sẽ không đời nào được bước vào phòng thay đồ của đội một.
Tôi từng chứng kiến cảnh một cầu thủ 17 tuổi ký hợp ☂đồng chuyên nghiệp hôm trước thì hôm sau bố mẹ họ xin nghỉ việc ngay. Việc ấy không tốt chút nào cho sự phát triển của một cầu thủ trẻ. Thời của mình, tôi mang về cho mẹ 50 đôla mỗi tháng. CLB cho một kế toán làm việc với tôi, và tôi không thay đổi người kế toán ấy suốt 27 năm. Tôi nhớ mình phải băng qua đường, từ Old Trafford đến tòa nhà Liverpool Warehousing để ký séc nhận lương của một người học việc, trong đó bao gồm tiền làm cho shop bán đồ lưu niệm của CLB.
Chuyện này nghe cứ như ở một kiếp khác. Tiền đổ vào bóng đá bây giờ quá nhiều. Một cầu thủ❀ trẻ ở Anh đã kiếm được bộn tiền hơn những cầu thủ hàng đầu ở nơi khác. Thật khó để những cầu thủ này không tự mãn. Làm sao để họ tiếp tục tập trung phát triển bản thân khi mức lương vô tình khẳng định họ đã là ꦆcầu thủ hàng đầu?
Tôi ph⭕ải thừa nhận là dù có nỗ lực ở Đại học Stretford, mình vẫn là một sinh viên tồi. Nhưng tôi không biết liệu chương trình học tập do Sir Alex và Eric thiết kế có phải là lời nhắc nhở, rằng dù đã là cầu thủ chuyên nghiệp, tôi vẫn còn nhiều điều phải học và còn cả chặng đường dài phải đi. Dù l🔯ý do là gì đi nữa, tôi cũng không bao giờ quên thời gian ấy.
Chỉ có những HLV giỏi nhất mới biết cách cân bằng giữa kỷ🅠 luật và cổ vũ. Man Utd là bậc thầy của việc🍎 này. Nhưng chắc chắn, sẽ dễ dàng điều khiển một cầu thủ kiếm 210 đôla mỗi tuần hơn là anh chàng nhận 21.000 đôla hoặc nhiều hơn.
Hoài Thương tổng hợp