Đồi cát Nam Cương từ lâu được du khách biết đến và trở thành điểm dừng chân không thể thiếu trong hành trình khám phá miền đất nắng Phan Rang – Ninh Thuận. Cách thành🌠 phố Phan Rang khoảng 7 km về hướng đông nam, men theo con đường An Thạnh du khách sẽ đến với thôn Tuấn Tú, xã An Hải, huyện Ninh Phước. Một vùng sa mạc cát trắng trải dài hiện ra trước mặt không khỏi khiến du khách ngỡ ngàng.
Không phô trương, nổi bật như đồi cát Mũi Né, không nhiều lời ca ngợi ví von, so sánh như “đồi cát di động” ở Quảng Bình, Nam Cương khuất sâu sau con đường mòn được bao quanh bởi🍬 những ngôi 💧làng.
Con đường vào đồi cát Nam Cương sẽ khiến du khách đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, từ vườn nho xanh tím một vùng, những giàn táo bạt ngàn xᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚ𒀱ᩚᩚᩚ൲anh, những đàn cò trắng lượn quanh trên đồng xa, đến những cánh đồng muối trắng xóa. Niềm vui chưa dứt, du khách sẽ bị hút hồn trước vẻ đẹp hoang sơ đến tĩnh lặng, quang cảnh thoáng đãng của đồi cát Nam Cương.
Bước lên những ngọn đồi cát cao, du khách sẽ có được tầm ngắm ấn tượng khi thu trọn hết những gì đẹp nhất mà Nam Cương mang lại. Bốn h🍌ướng của Nam Cương được bao bọc bởi núi, biển, làng mạc và cánh đồng lúa, vườn cây, tạo nên một sắc thái rất riêng cho những cảm hứng nghệ thuật khi du khách đến với mảnh đất này.
Buổi chiều trên sa mạc Nam Cương rấ🔥t thích hợp cho du khách tham quan, tận hưởng vì thời tiết sẽ mát hơn, dân trào nhiều cảm hứng cho các nghệ sĩ, nhà nhiếp ảnh thể hiện tình cảm của mình qua những tác phẩm thi ca, ảnh, âm nhạc,…
Những hình ảnh thú vị, ấn tượng và hấp dẫn nhất là lú💞c những cô gái Chăm đầu đội thúng hay đội nón lá đi trên đồi cát, những đàn cừu lang thang gặm cỏ, những con dông thấp thoáng chạy ra, chạy vào tìm thức ăn. Những khoảnh khắc này tạo nên “bức tranh cát động” trong lòng du khách mỗi khi đến Nam Cương. Hoàng hôn buông xuống, khách mỗi lúc một vắng hơn🐟, khiến không gian nơi đây quay về trong tĩnh lặng.
Cái ngoảnh mặt ngước nhìn Nam Cươnඣg, ánh mắt đăm chiêu tiếc nuối, bước chân không nỡ nối bước là những cung bậc cảm xúc mà du khách để lại khi ngậm ngùi lê bước rời Nam Cương. Những cồn cát sâu, những hạt cát trắng mịn li ti ôm ghì chân khách, bám víu trong tình cảm quyến luyến không nỡ xa.
Xuân Lộc