Khi tôi mới vào đại học năm đầu, đứa bạn gái thời cấp 3 bỗng gọi điện thoại hỏi thăm vài câu rồi nói: "Bạn có máu kinh doanh không? Có tự tin bản thân không? Muốn làm giàu không?"... Nếu tôi trả lời không thì ngại vì kiểu như mình không có ý chí. Tôi꧟ nói 🔯có và nhận lời đi dự buổi hội thảo do công ty nó tổ chức.
Hôm s🎃au đến dự, tôi được giới thiệu cho một sếp cấp trê♎n dẫn dắt vào con đường làm giàu. Anh ta giới thiệu về bản thân, khoe lương gần 100 triệu đồng, rồi trình bày về công ty và vẽ ra tương lai giàu có thu nhập khủng, mọi người ngồi dưới hô hào vỗ tay.
Tôi nghe xong thấy cũng hấp dẫn vì mức thu nhập mấy chục triệu một tháng, xung quanh ai cũng veston lịch sự khiến tôi tin tưởng. Sau đó, người sếp này trực tiếp gặp riêng tôi 🗹để tư vấn. Anh ta nói bỏ ra 1,7 triệu mua đồng hồ hay cái máy sục khí ozone rửa rau là thành nhân viên của công ty.
Tôi 𓄧bảo: "Em sợ không có thời gian vì bận học". Anh ta lập tức ngắt lời: "Một tuần em lên một buổi cũng được". Tôi hỏi: "Lỡ bận học không lên được luôn thì sao?". Anh ta kh🦂ẳng định: "Không sao, miễn em có mạng lưới, không lên cũng được, hàng tháng vẫn có tiền".
Tôi nghĩ trong bụng: "Trên đời này có công việc ngon vậy sao?". Sau đó, tôi hỏi: "Em không có kinh nghiệm lỡ không mời được ai thì sao?". Anh ta trấn an: "Chắc chắn em sẽ thành công. Anh tin vì nhìn em đẹp trai, thông minh vậy không thể thất bại được, mọi người sẽ giúp 𝄹em nữa".
Nghe thế tôi nói ngay: "Anh tin vậy thì cho em vay 1,7 triệu đồng 🐓đi. Em chă🐼́c chắn sẽ thành công, khi đó lương mấy chục triệu một tháng sẽ trả anh gấp bội".
(Xem thêm: )
Anh ta ngớ ra một lúc rồi bảo: "Em phải tự cố gắng chứ. Anh 🔜giúp em cũng được nhưng muốn em tự lập". Tôi năn nỉ tiếp: "Không mượn anh, em ra ngoài mượn cũng vậy thôi. Em giờ không có 1,7 triệu đồng, anh giúp em bước đầu đi".
Người cấp trên thuyết phục tôi không được liền ra tiếp người 🍌khác và đứa bạn lại tư vấn thêm. Tôi lăn tăn một hồi rồi xin về suy nghĩ thêm.
Tôi lên mạng tìm hiểu thì nghe toàn lừa đảo. Tôi gọi điện bảo đứa bạn thì nó nói y kiểu người cấp trên kia. Nó bảo những thứ tôi đọc là do các công ty khác cạnh tranh tung tin đồn thất t💦hiệt trên mạng để bôi nhọ.
Mấy hôm sau, nó cùng với người sếp thuyết phục tôi hôm ♔trước đến tận trường mời uống cà phê. Tôi ngỡ ngàng khi thấy người cấp trên này kꦫhông còn bộ veston lịch lãm, giày tây bóng loáng, thay vào đó là chiếc áo sơ mi cũ mèm, đi dép lào, mặc quần tây hàng second-hand. Chút niềm tin cuối cùng của tôi "bốc hơi" toàn bộ.
(Xem thêm: )
Tôi ngẫm: "Sếp lương gần 100 triệu một🍌 tháng mà nhìn thảm thế này à, tin nổi không?". Tôi mặc kệ anh ta nói "sùi bọt mép" về mọi thứ để mời gọi tham gia. Thuyết phục mãi không được, trước khi ra về anh ta chốt lại một câu: "Em suy nghĩ kỹ, có gì lên công ty nhé".
Nhìn anh ta ra bãi giữ xe, tôi lại thêm bất ngờ mới, sếp gì mà đi chiếc xe đạp ꦦcũ rích, còn xấu hơn cả xe đạp cà tàng của tôi ngày cấp 3. Tôi lắc đầu ngao ngán, lặng lẽ leo lên chiếc Wave Honda (nhà mua cho đi h♓ọc) gài số vặn ga đi qua trước mặt anh ta.
Tôi nghĩ: "Nếu theo sếp này làm giàu có khi nào từ Wave rớt xuống xe đạp cà tàng không trời?". ♚Kể từ đó, t𒈔ôi không thấy đứa bạn và anh ta rủ đi làm giàu nữa.
>> Xem thêm: Thanh niên 'lương 2🐓00 triệu' đi giày rách lừa tôi tham gia đa cấp
Nhân viên đa cấ𓃲꧂p mắt bừng sáng khi thấy 'con mồi' có 2 tỷ đồng
Tôi nói có hơn 2 tỷ đang gửi ngân hàng rồi kêu đói bụng, thế là họ cử ba b꧅ốn người đưa chúng tôi đến nhà hàng, ăn xong lại còn đi hát karaoke. |
Chia sẻ bài viết của bạn tại đây.