Gửi con của bạn Hoàng Châu.
Cháu thân mến.
Đọc những dòng nhật ký của cháu qua phần biên tập và hiệu chỉnh của bố cháu trong bài "Những ám ảnh sau xe máy bố", bác rất cảm động. Đúng là ôtô, phương tiện an toàn tiện nghi hơn xe 🏅máy. Ôtô là ước mơ phấn đấu của biết bao gia đình Việt, trong đó có gia đình bác, gia đình cháu.
Thỉnh thoảng trong chiêm bao, bác bị "bóng đè" vẫn thường thổn thức hai tiếng: Ôtô! Ôtô! Những lúc như thế bác cố với tay để cầm nắm được chiếc ôtô, ôm nó thật chặt trong lòng như vật sở hữu của riêng mình, nhưng nó cứ dập dờn, bồng bềnh trên n✨hững áng mây lúc đen lúc hồng, lúc gần lúc xa như muốn đùa bỡn, trêu ngươi bác. Bác thì lại không thích đùa. Bác tức quá, chồm bật dậy, hét lên một tiếng giống "sư tử hống" (một phép luyện công trong phái võ Thiếu Lâm Tự) hòng hết sức bình sinh tóm cho kỳ được chiếc ôtô màu đỏ hợp với màu mệnh phong thủy của bác...
Đúng lúc ấy bác bừng tỉnh. Bác sững người trong giây lát và sau tích tắc biết là mình vừa trải qua giấc mơ. Thế mới đau! Hình như khi mơ, bác hay🐟 mơ nói, chắc vợ bác đã nghe thấy. Nên vừa tỉnh, vợ bác lại "dội cho gáo nước lạnh" làm bác tỉnh hẳn cả người, rơi phịch xuống hiện tại chứ không lơ lửng ở thì tương lai nữa. Vợ bác bảo vô tuyến nói thuế tiêu thụ đặc biệt vẫn giữ nguyên, còn TP HCM đề xuất tăng phí đăng ký ôtô lên gấp 5 lần và𒁃 còn nhiều khoản chi phí khác nữa.
Nghe đến đấy, bác ngã ngửa xuống giường, cười ra tಞiếng mếu. Bác cố gắng nhắm mắt ngủ tiếp, mong có được giấc mơ đẹp - tóm được chiếc ꦯôtô màu đỏ Kia Morning phiên bản 2015.
Bác viết hơi lan man𒐪, cháu thông cảm nhé. Chưa đạt được ước m𝔉ơ bác hay quẫn mà.
Nhưng cơ mà, đọc nhật ký của cháu, bác thấy trong vòng có 7 ngày, bố cháu rất hay vi phạm luật giao thông, vi phạm có hệ thống. Nào là không đội mũ bảo hiểm. Nào là vượt đèn đỏ. Theo bác biết xe máy vượt đèn đỏ bị phạt từ 200.000 đến 400.000, thông thường các chú CSGT phạt ở mức trung bình là 300.000. Bố cháu loay hoay thế nào mà bị phạt nhõn 100.000? Bố cháu tài 📖thật! Nào là bàng quan hút thuốc lá, để kệ các cháu. Nào là say rượu, về nhà nôn oẹ, phí cả rượu! Cả mẹ cháu nữa, sang đường không xi-nhan, còn dựng xe trái quy định dưới lòng đường, mua bán hàng rong gây mất mỹ quan đô thị.
Trước khi mua ôtô, cháu nhớ nhắc bố mẹ cháu học luậ𓃲t giao thông và nghiêm chỉnh tự g🎀iác chấp hành nhé.
À c🌟ơ mà, nếu xe ôtô có giá rẻ như ở bên Mỹ, gia đình người Việt nào cũng có từ 1 đến 2 xe ôtô; cứ cho là quyết không sinh thêm ôtô thứ 3 thì theo cháu, tất nhiên là gia đình hạnh phúc rồi, nhưng toàn xã hội có hạnh phúc không? Lúc ấy xe có nhúc nhích được không? Xóm nhỏ ngõ nhỏ, nhà cuối hẻm có đỗ được ôtô không? Rồi tất cả các ôtô cùng nổ máy, cùng ra đường, cùng năm cửa ô đón chào thì đi bộ và đi ôtô ai nhanh hơn?
Chưa kể khí thải gây hiệu ứng nhà kính làm cho nhiệt độ trái đất nóng lên, nước biển dâng, lũ lụt bão tố thường xuyên hơn, tàn bạo hơn, nhiều vùng đất ở các tỉnh phía nam nguy cơ bị xoá sổ. Ở các tỉnh phía bắc thì lũ ống, lũ quét, dìm nhiều bản làng, r▨uộng nương xuống bùn đen. Biến đổi khí h🌠ậu là "chương trình thiên niên kỷ" mà toàn nhân loại đang quan tâm. Bệnh ung thư phổi, đường hô hấp... y học bó tay chấm com cháu ạ.
Bác hôm trước đọc báo thấy thâm hụt thương mại trong 7 tháng đầu năm là 3,4 tỷ USD. Tốc độ gia tăng giá trị nhập khẩu ôtô là nhanh nhất, 87,9% đạt 3,4 tỷ USD. Như vậy trung bình mỗi tháng người Việt chi 10.200 tỷ đồng để nhập khẩu ôtô, tương ứng với mỗi ngày chi 340 tỷ đồng. Đấy là chưa tính tới số liệu của VAMA.ꦯ Chắc chắn sẽ khủng hơn vì VAMA chiếm 60% sản ꧋lượng tiêu thụ ôtô trên cả nước.
Với một đất nước xuất khẩu chủ yếu là nguyên liệu thô; giày da, may mặc, thuᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚ𒀱ᩚᩚᩚỷ sản và nông nghiệp đều có giá trị gia tăng thấp tức là ngoại tệ thu về thấp mà luôn luôn nhập siêu ca🅠o, ngoại tệ chạy ra nước ngoài lớn. Về kinh tế thì đó là thiệt hại lớn cho đất nước khi mất cán cân thương mại. Tuy nhiên đó là câu chuyện vĩ mô, bác không hiểu; chắc cháu càng không hiểu.
Còn bác và bố cháu là người dân, người tiêu dùng, nên có nhu cầu ಞsở hữu ôtô - phương tiện văn minh là điều dễ hiểu và chính đáng. Nhưng các vị bộ trưởng thì không nghĩ đꦅơn giản như vậy. Họ có rất nhiều thứ phải lo, bao quát nhiều lĩnh vực, như thể ông bố lo cho nhà nghèo đông con..., âu cũng là cái lý của người quản lý.
Cuối cùng thì không có ôtô cũng chết, mà có ôtô cũng chết! Bác chọn có ôtô để mưu cầu an toàn, tiện nghi, hạnh phúc cho gia đình bé nhỏ của mình! H🍌ơi ích kỷ, lợi ích bản thân nhỉ? Nhưng kệ!
Chúc cháu học thật giỏi, sau này giúp ích cho đất nước, xây cho nhà cao cao mãi, đường to to mãi, cầu dài dài mãi để thế hệ sau không cần phải mơ ôtô cá nhân nữa, vì khi đó phương tiện công cộng đã quá đủ, đáp ứng tốt nhu cầu người đi lại bình thường của người dân. Khi đó con bác và cháu phải mơ siêu xe thể thao, cái loại mui trần í, thỏa chí tang bồng, lút ga lao đi cùng tia chớp trên con đường cao tốc thênh thang xu🌟yên quốc gia không bị giới hạn tốc độ, rợp bóng mát cây vàng tâm cháu nhỉ.
Độc giả Nguyễn Phúc Tâm