Với một sinh viên ngoại tỉnh, vừa mới tốt nghiệp và chân ướt chân ráo bước vào làm, thì việc sở hữu một chiếc máy tính bảng chắc chỉ có trong mơ. Ấy vậy mà chỉ sau một tháng thử việc, tôi đã được tiếp cận được nó khi giám đốc quyết định bổ sung 5 chiếc🤡 Galaxy Tab để sử dụng trong công việc.
Cảm giác lúc đó của tôi vừa vui mừng, vừa lo lắng. Vui mừng vì mình được sếp tín nhiệm, giao cho công c💎ụ hỗ trợ làm việc, vui vì không hoàn toàn sở hữu chiếc máy tính bảng mơ ước và gần như toàn quyền sử dụng. Song, không ít thách thức đặt ra với tôi. Đầu tiên là việc nắm bắt công nghệ và sử dụng thành thạo, nhất là với một đứa con gái như tôi. Tiếp đến, tôi phải áp dụng thật tốt chiếc tablet vào công việc, bởi trước đây trong suy nghĩ của tôi tablet chỉ là để giải trí. Và điều lo lắng nhất là làm sao để tôi có thể bảo quản💫 một thiết bị cao cấp như vậy.
Tôi làm điều tra thị trường. Một lần đi vào khu vực phố cổ, mặc dù đã xem xét kỹ trước khi đi, nhưng tôi nhanh chóng “gục ngã” trước các ngã rẽ và đường một chiều, dù có hỏi những người xung quanh. Không còn cách nào khác, tôi đành gọi điện về công ty mong có sự trợ giúp và điều không mong muốn xảy ra bởi chính sếp là người nghe cuộc gọi đó. Sau khi trình bày xong, tôi tưởng rằng sẽ nhận được sự thông cảm từ anh, ai ngờ tôi bị mắng cho một trận "Em đang cầm cả thế giới trong tay đó em có biết không? Thôi đứng yên đóꦆ, giờ anh đi qua đó tiện đưa em về". Thì ra tôi chưa kịp khám phá ứng dụng bản đồ trên chiếc tablet, anh nói: "Có 3G rồi thì mở cái này lên, nó sẽ cho em biết em đang ở đâu, cần đi đến đâu thì gõ vào đây là hiện lên đường". Đúng là tiện thật, vậy mà tôi cũng không lần mò ra. Từ đó, anh chỉ bảo tôi nhiều hơn cách sử dụng tablet.
Hiện mỗi khi đi điều tra thị trường,💞 tôi đều dùng máy tính bảng để tra cứu, bởi đây là chiếc bản đồ số rất hay. Rồi anh còn bảo đừng có lúc nào cũng lôi cái máy tính nặng hơn người ra, tablet có thể giải quyết được hết. Đúng thật, tôi có thể xử lý các bảng tính excel trên đó hoàn toàn thoải mái, ghi chú nhanh chóng và không sợ thất lạc giấy tờ linh tinh như cách ghi chú trên giấy thủ công. Những lúc cần, tôi dùng camera chụp nhanh lại, rồi về nhà có tư liệu để báo cáo. Bên tôi, tablet đã đi vào cuộc sống, công việc từ lúc nào và… cả anh nữa.
Anh bên tôi chỉ bảo nhiều điều và mang lại hơi ấm hoặc cũng có thể là tôi ꦍngộ nhận, anh là sếp mà. Niềm vui chẳng được bao lâu. Lệnh chuyển công tác nước ngoài không chỉ làm tôi buồn mà anh cũng không vui, dù biết đi là để thăng tiến. Trước khi đi, anh gọi tôi ra "Cô ngốc này, anh cài Skype trên đây nhé, nhớ giữ liên lạc thường xuyên, anh sẽ về nước khi có thể". Xa cách được rút ngắn khi tôi và anh thường gọi video trò chuyện, nhưng cũng 🌠chỉ có thể là chiếc tablet này bởi không phải lúc nào tôi và anh cũng kè bên chiếc máy tính, nhất là khi lệch múi giờ. Tôi và anh chụp ảnh gửi cho nhau, dành những lời ngọt ngào... đều qua chiếc tablet này, nhưng có lúc tôi cảm giác chẳng thể đi đến đâu bởi anh chưa một lần nói yêu tôi.
Kết thúc một năm công tác, anh trở về với vị trí cao hơn và dường như anh chỉ n🎃﷽hìn tôi với anh mắt của cô nhân viên không hơn. Cũng ngay hôm đó, tôi nhận được quyết định hoàn trả tablet cho công ty. Mọi thứ có gì đó không ổn. Đến tối, tôi nhận điện thoại hẹn gặp từ anh, càng làm bản thân khó hiểu hơn với hàng nghìn câu hỏi trong đầu.
Anh vẫn luôn lịch sự trong bộ vest như ngày đầu tôi gặp. "Mai em mang máy tính bảng lên gửi lại công ty nhé. Em đã khai thác hết công dụng chưa?", anh hỏi. Tôi nói "Cũng khá hơn ngày anh đi nhưng…". Chẳng hiểu vì sao lúc đó nước mắt tôi rơi, không biết là do anh lạnh lùng hay tôi sợ điều gì đó không tốt trong công việc của mình. Mộ⭕t bàn tay ấm áp ôm lấy, như vỡ òa, tôi gục đầu vào anꦺh và khóc như một đứa trẻ.
"Nhớ anh quá à, anh về đây với em rồi mà", anh𒊎 vỗ về. "Nhưng, nhưng sao, sao anh lạ൩nh lùng với em vậy. Em làm gì sai à, cả trong công việc nữa", tôi bẽn lẽn. Anh đáp: "Ngốc ạ, trước cả công ty, anh muốn tốt cho chúng mình mà. Còn cái máy tính bảng, em có riêng một chiếc rồi thì chiếc kia trả lại công ty cho nhân viên mới dùng chứ".
Anh đặt vào tay tôi một chiếc máy tính bảng mới còn đựng trong hộ🧜p. Anh kêu mở ra dùng luôn để có gì còn ch𒊎ỉ cho tôi, chứ vẫn gọi tôi là “cô ngốc”. Ôi, tất cả như vỡ òa lên khi tôi mở màn hình "Làm bạn gái anh nhé".
Giờ đây, khi đang hưởng hạnh phúc của tuần trăng mật. Tôi vẫn dành thời gian viết về chiếc tablet này. Chiếc Galaxy Tab đã đi vào công việc, tình yêu và cuộc sống của tôi như thế đó. Phải chăng không có tablet, khᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚ𒀱ᩚᩚᩚông có lần lạc đường, không có những ngây ngô của tôi, chắc tôi và anh🐻 đã chẳng có được niềm vui lúc này!
* Độc giả gửi bài dự thi tại đây hoặc [email protected].
Cuộc thi viết "Trải nghiệm cuộc sống cùng tablet” do Báo điện tử VnExpress phối hợp với Công ty điện tử Samsung tổ chức dành cho các công dân sinh sống trên lãnh thổ Việt Nam. Chương trình diễn ra trong 6 tuần từ ngày 15/8 đến 25/9. |
Nguyễn Văn Quyền