Tôi là một người khá nguyên tắc trong công việc, mối quan tâm hàng đầu của tôi luôn là uy tín của bản thân và hiệu quả công việc. Có lẽ vì thế mà tôi luôn là một phần🍸 không thể thiếu trong mọi hoạt động kinh doanh của công ty và được sếp tin tưởng, quý mến. Cũng bởi vậy mà tôi được thăng chức trưởng phòng từ khi còn🥃 khá trẻ.
Tuy nhiên, công việc luôn chiếm khá nhiều thời gian của tôi, chuyện ăn bánh mì trên taxi hay soạn thảo hợp đồng trên máy bay với tôi diễn ra như cơm bữa. Có lẽ vì ಌvậy mà đến 30 tuổi tꦐôi vẫn chưa có bạn gái, dù có khá nhiều đồng nghiệp quý mến, nhưng thực sự công việc chiếm quá nhiều, khiến tôi ít có thời gian riêng cho những chuyện khác. Nhiều khi tôi cũng buồn nhưng cũng chỉ biết tự động viên mình thôi thì duyên chưa tới…
Thú thực với tính cách của mình, tôi không phải là người quan tâm quá nhiều tới công nghệ, cái tôi quan tâm là hiệu năng sử dụng cũng như giá thành sản phẩm. Vì thế mà dù với mức lương khá cao nhưng tôi vẫn chung thủy với chiếc điện thoại cũ và cũng chưa khi nào có 🌳ý định thay thế chiếc laptop 15,6 inch mà tôi đang sử dụng, cho tới khi✃ tôi… gặp em!
Hôm đó, sau buổi họp giới thiệu sản phẩm, hội trường đóng cửa, tắt đ🌄iện, mọi người cùng ra về. Như thường lệ, sau khi hội thảo, thuyết trình xong về nhà, tôi sẽ phải gửi mail cho đối tác lựa chọn về hợp đồng và giá thành sản phẩm. Lần này, vừa ra tới hành lang, tôi nhận được tin nhắn từ phía đối tác, họ yêu cầu khá gấp vì ngoài chúng tôi họ còn có thêm hai sự lựa chọn từ phía các công ty khác. Tôi cần phải thuyết ꦡphục họ càng sớm càng tốt. Trớ trêu thay, laptop của tôi sau cả buổi làm việc giờ đã hết sạch pin, đồng nghiệp xong việc cũng ra về cả. Mặc dù mọi thứ đều đã chuẩn bị xong trong USB… nhưng làm sao để lấy nó ra và gửi mail cho bên kia đây?
Tôi chạy lòng vòng tìm kiếm "một cái gì đó", hành lang hội trường nhốn nháo. Tôi hớt hải dừng lại bên một cô gái có ngoại hình khá ưa nhìn, tóc dài để hờ hững ngang vai trong bộ vest cách điệu trẻ trung. Cô ấy đang cầm một thứ mà tôi cũng c൲hỉ biết nó hình như là máy tính bảng, lướt qua mấy trang web về tài chính. Tôi tiến lại và lấy hết vẻ lịch sự "Xin lỗi, có thể làm phiền em một chút không?". "Dạ, có chuyện gì không anh?". "Tôi… chẳng là thế này, tôi cần gửi một email quan trọng, nhưng hiện giờ tôi không có máy tính ở đây, tôi… à không em có thể…?".
Em nở một nụ cười rõ xinh "Chuyện đó dễ thôi, em có thể giúp anh". Nói rồi em đưa “cái bảng” trên tay cho tôi, nhưng thú thực lúc đó tôi đâu biết công nghệ cảm ứng là gì, Android hay những cái tương tự chỉ là nhìn thấy đâu đó trên tin quảng cáo, thỉnh thoảng lướt qua mỗi lần online thôi. Tôi ấp úng "Anh không quen dùng cái này, em giúp anh được không", nói rồi tôi đưa USB cho em. Hai phút trôi qua, mọi thứ đã xong. Em đã cứu nguy cho tôi một bàn thua trông thấy, tôi cảm ơn em rối rít.
⛦
Em tạm biệt tôi bằng một nụ cười có gì đó rất… khܫó hiểu!
Buổi tối, một mình sau khi ăn uống xong, tôi từ tốn mở lℱaptop lên như một thói quen thường nhật, nhâm nhi tách café nóng, màn hình hiện lên thông báo có email từ đối tác. Tôi như nhảy lên khỏi ghế ngồi, phía bên kia đã chấp nhận sản phẩm của chúng tôi với một số lượng khá lớn. Nhưng kỳ lạ chưa, cuối mail là dòng chữ "Sơ-mi của anh khá đẹp đấy". Tôi nghiêng ngó nhìn lại mình, nhưng vẫn không hiểu?
Buổi ký kết hợp đồng được diễn ra theo đúng kế hoạch, tôi và sếp cùng các nhân viên trong công ty được hẹn lúc 7h, tất cả đã🌊 sẵn sàng, phía đối tác đến trước 5 phút so với giờ hẹn. Tôi hơi bất ngờ khi thấy một người bên kia lại có vẻ gì đó khá quen quen… mãi tới lúc bắt tay ký kết hợp đồng tôi mới nhớ ra, đó là em - người đã giúp tôi chuyển cái mail hôm đó. Sau khi xong việc, tôi có trò chuyện với em một chút để cảm ơn xã giao và ngỏ ý muốn mời em ăn tối, vừa là để cảm ơn, vừa là để giải tỏa thắc mắc của tôi, may mắn thay em vui vẻ nhận lời.
Không khí Hà Nội đêm thật tuyệt, trong tiếng nhạc du dương, tôi khẽ ngả lưng trên ghế chờ đợi… Em tới rất đúng hẹn và mang theo một “quyển sổ” nhỏ. Qua📖 câu chuyện, tôi mới biết đó là chiếc tablet của em, một vật bất ly thân mỗi khi em rời khỏi bàn làm việc, cũng chính là “cái bảng” giúp tôi hôm trước. Tôi phá lên cười vì bất ngờ khi biết cái địa chỉ email mà tôi chuyển tới hôm đó lại chính là email của em - một sự tình cờ đến ngỡ ngàng. Hèn gì nụ cười của em hôm đó thật lạ!
Dù hơi bối rối một chút, song tôi cũng đành thú thực về sự lạc hậu của mình trong công nghệ, vì đã quá quen với việc đi đâu cũng khoác theo cái máy tính nặng gần 3 kg của mình rồi. Em cười "Anh nên thay đổi một chút đi, sẽ khá thú vị đó, chiếc tablet này có thể giúp anh kết nối mọi lúc, mọi nơi, lại tiện lợi, nhỏ gọn. Máy có thể thay thế điện thoại♉, máy chụp hình, hoặc các thiết bị giải trí di động thông thường nữa. Nó sẽ là một thiết bị di động ít cồng kềnh, thông minh và rất năng động đấy anh ạ".
Mặc dù hơi tò mò một chút, nhưng tôi cũng không mấy quan tâm lắm. Tôi hỏi về cuộc sống, về sở thích của em và được em chia sẻ rất cởi mở. Em lướt trên chiếc tablet cho tôi xem ảnh của gia đình, công ty và bạn bè em… Quả thực tới lúc này, tôi mới để ý và thấy khá ấn tượng với cái màn hình tương tác trực tiếp và cảm ứng đa điểm của nó. Cầm chiếc tablet của em trên tay, ngay lúc đó, tôi đã đi đến một kết luận nho nhỏ: hiệ🌼u năng sử dụng mới chính là cái mà tôi quan tâm đó là khả năng di chuyển của tablet tiện dụng hơn hẳn laptop.
Buổi hẹn trôi qua thật nhanh, tối đó tôi đã có một buổi tối thật tuyệt, lần đầu tiên sau khá nhiều năm ra trường, tôi đã đi ăn tối với một người con gái mà không phải vì công việc. Sáng hôm sau tôi quyết định rất nhanh, đó là lướt web, tìm kiếm thông tin về tablet và tôi dừng lại ở chiếc Samsung Galaxy tab 3. Tôi quyết định sở hữu chiếc máy tính này và lệnh mua nhanh chóng được update. ✃Tối hôm đó, tôi đã cầm gọn nó trong tay.
Lúc đầu tôi cũng hơi lúng ♕túng vì chưa quen, nhưng mà hì hục mất gần hai giờ đồng hồ, với lại tôi cũng là “người trẻ” nên có thể tiếp thu cũng không tệ, hơn nữa phần mềm được thiết kế khá tiện dụng và thân thiện nên việc tiếp cận cũng thật đơn giản. Giờ đây, mỗi lần đi công tác xa dù trên máy bay hay taxi, tôi vẫn luôn có đầy đủ dữ liệu cần thiết và gọn gàng bên cạnh.
Sau một thời gian sử dụng, tôi hoàn toàn bị thuyết phục không chỉ bởi tính năng động, thời trang, sự nhỏ gọn và các ứng dụng thông minh trên nền tảng hệ điều hành Android của chiếc Galaxy Tab3 này. Đối với một người phải đi lại nhiều như tôi, Google Map thật tiện lợi biết bao, 𒆙rồi mail, Facebook hay những trình duyệt trong máy giúp tôi luôn giữ kết nối mọi lúc mọi nơi với bạn bè, đồng nghiệp cũn🦩g như với cả em… Ngoài ra, máy còn nhiều ứng dụng khác nmà người dùng nào cũng có thể nhận thấy sự ưu việt của hệ điều hành thông minh này. Thực sự tôi đã bị Galaxy Tab thuyết phục!
Những lần hò hẹn của tôi và em từ đó cũng thường xuyên hơn và những nỗi nhớ cũng đầy dần lên bên cạnh đống công việc thường nhật. Mỗi lần gặp nhau, bên cạnh hai đứa luôn là hai chiếc tablet xinh xắn. Nhiều lúc em cứ hỏi tôi, không biết là bà Nguyệt hay là cái máy tính bảng đã mang anh tới bên em nhỉ?! Tôi cười hạnh phúc. Vì tôi biết tôi yêu꧂ em và cả cái tablet kia nữa. Nó sẽ là một kỷ vật khôn൲g bao giờ xa rời vì nó đã chắp mối cho hai chúng tôi. Giờ đây cứ nhìn thấy nó là tôi lại nhớ đến em. Có nhiều đêm chat với em xong, tôi lại vô thức ôm nó ngủ như được ôm chính em vào lòng - tình yêu của tôi - tablet và em.
* Độc giả gửi bài dự thi tại đây hoặc [email protected].
Cuộc thi viết "Trải nghiệm cuộc sống cùng tablet” do Báo điện tử VnExpress phối hợp với Công ty điện tử Samsung tổ chức dành cho các công dân sinh sống trên lãnh thổ Việt Nam. Chương trình diễn ra trong 6 tuần từ ngày 15/8 đến 25/9. |
Quách Minh Phú