Đọc bài "Tôi thấy gì sau 10 năm đổi ba ôtô ở Việt Nam?" tôi đồng cảm dù mới đi ôtô tám năm thôi. Giống luật sư, tôi cũng mua xe lần đầu là Daewoo Lacetti EX, tuy nhiên ít "xèng" nên xe 🌠cũ⛄ hơn - đời đầu 2004.
Được 2 năm thì xe bị đứt dꦅây cam trên cao tốc, kéo về gara tháo ra may quá không bị vênh mặt máy, không xước gì ngoài p🌺hải thay nấm. Sau đó lại bon bon.
Nhưng từ năm thứ ba thì xe báo lỗi "cá൲ vàng", vào gara kiểm tra bắt 🗹đầu thấy nhiều lỗi như: cảm biến cam, cảm biến chân không... thay hết đi được vài tháng lại thấy cá vàng.
Lần này kỹ hơn thì lại thấy lỏng chân giắc cắm. Rồi đến bóng đèn, đang đi lại thấy một bên không sáng (nó chỉ hơi đỏ như mất mát), đi đêm phải bật cả pha lên vì sợ bị phạt nhưng ✤chắc cũng bị người đi đường chửi nhiều. Lại vào gara, ♏tháo, hàn thiếc gì đó, xong lại "ok".
Đến năm thứ 5 thì bực hơꦚn tý, vì gioăng mặt máy lên dầu, máy ướt, tháo chụp bugi thấy toàn nhớt. Lại vào gara xử lý nhưng chỉ được 2 ❀tháng lại đâu vào đấy. Chán...
Nhưng có lẽ ghét nhất là xe gần 10 tuổi đồng sơn mục nhiều, 5 năm đi xe năm nào cũng vá víu sơn tút, mà vào gara thì xe Nhật thấy ít làm "món" này, kể cả taxi. Lần nà🏅y thì chán thật, mặc dù tôi đi khá cẩn thận, không va quệt nặng bao giờ, bảo dưỡng thay dầu, thay lốp, phanh không thiếu gì, dù xe phục vụ mình rất tận tình nhưng có lẽ duyên kiếp chỉ có vậy nên phải xa.
Tôꦺi tậu xe mới và đương nhiên là chọn xe Nhật, không phải Toyota dù cũng là xe cỏ. 3 năm nay xe mới "trộ🌼m vía" chưa thấy gì nhưng cảm giác của xe cũ nó vậy.
Tôi không phán xét gì nhưng đó là trải༺ nghiệm cá nhân.
Độc giả: Nguyễn Văn