Tôi là người viết bài "Chồng quá chán tôi nên xin được buông tha" 2 năm về trước. Có một số chi tiết tôi chưa viết rõ trong bài trước. Vợ chồng tôi đầu tư vào 2 phòng khám tư và mỗi tháng được chia 10 triệu tiền lãi cổ phần. Tôi ghi là công chức huyꦫện, thu nhập hơn 10 triệu một tháng nhưng thực ra tôi là giáo viên văn của trường cấp 3, thu nhập lúc đó cả dạy chính và dạy thêm khoảng 16 triệu một tháng.
Sau bài viết đó, tôi xin việc chuyển về quê, gần hai bên nội ngoại và ở cùng bố mẹ chồng. Việc này vợ chồng tôi đã thống nhất từ mấy tháng trước. Chồng tôi vẫn cương quyết ly hôn. Anh bảo phòng khám là của anh vì tính bằng số tiền tôi chuyển việc, còn cái nhà bán đi, chia hai mẹ con tôi một nửa, anh một nửa. Tôi muốn níu kéo anh nên ra điều kiện: nếu chia tay, th🍷ứ nhất 2 phòng khám và lãi phòng khám là của anh, cái nhà là của tôi và con, tôi sẽ trả nốt số nợ vay đầu tư phòng khám; thứ hai là mỗi tháng anh phải trợ cấp nuôi con 3 triệu; thứ 3 là mỗi tuần anh phải gọi điện cho con ít nhất một cuộc cho con đỡ buồn tủi. Anh đồng ý ngay và bảo miễn sao ly hôn là được.
Chuyển về quê một thời gian, tôi may mắ💝n mua được một ngôi nhà 2 tầng, có 5 phòng nꦫgủ khang trang ở trung tâm thị xã với mức giá rất hợp lý. Tôi được chuyển lên dạy ở trường chuyên cấp 2 ngay gần nhà do có thành tích tốt trong giảng dạy các năm trước. Bố mẹ chồng ủng hộ mẹ con tôi ra ở riêng. Gần năm anh không về với mẹ con tôi, có về thì chỉ trao đổi nửa tiếng, chủ yếu xin tôi giảm tiền trợ cấp nuôi con còn 2 triệu, có khi cả chục ngày anh không gọi cho con một lần, sinh nhật con anh chẳng nhớ. Tôi mỏi mòn, đau khổ chờ anh suốt một năm mà anh không hề hồi tâm chuyển ý, càng cương quyết ly hôn.
Cuối tuần nào tôi cũng đưa con về thăm ông bà nội, mua quà cáp cho ông bà, mọi việc bên nội tôi đều chu toàn, nhưng an🍒h lấy đó làm khó chịu. Ngàꦍy Tết tôi mua quà thăm người chú từng giúp anh thời đại học (từ khi lấy nhau, năm nào tôi cũng thay mặt anh đi thăm vì anh phải trực), anh bảo tôi giả dối. Bố chồng nằm viện, tôi lo cơm nước thăm nom thì anh cấm, nói tôi không ra gì, còn gọi điện không cho bố ăn cơm tôi mang sang. Anh cương quyết bỏ vợ và chỉ van xin tôi giảm trợ cấp xuống còn 2,5 triệu. Trước hôm ra tòa, tôi vẫn nhắn anh rằng đây là nhà anh, tôi vẫn là vợ anh nhưng anh không động lòng. Vậy là tôi đành chấp nhận ly hôn.
Ly hôn một năm qua, công việc của tôi rất thuận lợi, cả dạy chính và dạy thêm ở trường thu nhập cũng khá. Tôi làm thêm một số thực phẩm như mầm đậu, tinh bột nghệ để bán online. Sản phẩm bán rất chạy và có thương hiệu, thu nhập của tôi hơn mấy năm trước. Cuộc sống của mẹ con rất ổn, sung túc về tài chính và thoải mái tinh thần, hàng xóm thân thiện, quý mến, bạn bè đồng nghiệp cảm thông và giúp đỡ nhiều. Con tôi ngoan, học giỏi, cũng thích♈ môi trường học tập mới.
Tôi đã có bạn trai mới. Anh đẹp trai, khỏe khoắn, hiền lành, công việc ổn định, là con một, đã ly hôn và nuôi con trai 4 tuổi. Bố mẹ anh còn trẻ khỏe, ông bà có lương hưu và thương con cháu. Vợ anh đi Nhật, ngoại tình với người bản địa, nửa năm sau về kiên quyết ly hôn dù con chưa đầy 3 tuổi, không nhận nuôi con và cũng không chu cấp cho con, ♑đã sang Nhật sống với người tình. Em họ tôi làm cùng anh gần 10 năm nói anh không uống rượu, không hút thuốc hoặc cờ bạc chơi bời, nhưng là con một, được bao bọc từ bé 𒆙nên không tháo vát, ngoại giao không tốt, có phần hơi nhu nhược.
Tôi lên chơi nhà anh vài lần, thấy gia đình cơ bản, nề nếp, khá giả, bố mẹ hiền lành, chất phác và rất quý tôi, cũng giục hai đứa sớm kết hôn. Con anh rất ngoan, ngây thơ, bé quấn tôi và luôn gọi tôi là 🦂mẹ vì thiếu thốn tình cảm của mẹ từ nhỏ. Vì nhà anh cách nhà tôi 30 km, anh quá hiền, con trai tôi lại chưa thật quý anh nên tôi phân vân, chưa quyết định cưới dù bố mẹ anh đã mấy lần ngỏ lời về xin phép bố mẹ tôi để bàn thủ tục cưới hỏi. Bố mẹ anh cũng đồng ý nếu kết hôn thì cho bố con anh về nhà tôi ở, tôi không phải làm dâu, cũng không cần sinh thêm con nếu không muốn.
Còn chồng cũ của tôi đã đến với cô gái mà anh thích năm xưa, dẫn về nhà nhưng mẹ anh kiên quyết không cho cưới. Hôm rồi๊, anh bảo tôi gửi ảnh chụp chứng minh thư để anh bán xe (xe mang tên tôi). Tôi hỏi đứa em bên chồng mới biết giờ anh nợ nần ngập đầu. Khi anh đòi chia tay, lư🌸ơng đang 20 triệu (vùng biên giới), mỗi phòng khám lãi 10 triệu. Sau ly dị, anh được chuyển về vùng thuận lợi, lương còn 10 triệu, phòng khám nhiều tháng không có lãi. Anh lại nghe xúi giục, vay mượn đầu tư tiền ảo rồi mất trắng, gốc không trả được, lãi cũng nhờ người trả hộ. Giờ có cái xe máy để đi cũng bán nốt. Tôi nghe mà xót xa vô cùng, vẫn thấy thương và nuối tiếc, vì lẽ ra chúng tôi đã có tất cả mà giờ dang dở. Con tôi vẫn bảo ba mẹ quay về với nhau đi. Mỗi lần nghe con nói vậy tôi lại thắt lòng vì thương con. Anh nhắn tin bảo tôi hãy lấy chồng, mong tôi hạnh phúc. Tất cả điều đó có phải số phận không? Mỗi lần nghĩ đến, tôi lại thấy rất đau lòng.
Loan
Gọi điện cho biên tập viên theo số 09 6658 1270, để đăng tải chia sẻ của bạn trên Tâm sự.