(Bài viết Ý Kiến không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com.)
Tôi cũng đã từng có những biểu hiện mắc Covid-19, đã từng lo lắng, lo âu và đã từng tự mình cách ly 7 ngày. Là người theo dõi tin tức về tình hình dịch bệnh trong nước và trên thế giới từng giờ, khi biết Việt Nam có ca tử vong liên quan đến Covid-19, tôi không khỏi rưng rưng nước mắt. Rất buồn và lo lắng nên tôi quyết định nói lên cảm xúc những suy nghĩ và h🌠ành động của một người đã từng nghĩ mình bị Covid-19.
Tôi làm ở một công ty, công việc và thu nhập ổn địnꩵh, khi mà toàn cả thế giới đang gồng mình chống chọi với dịch bệnh thì cũng là đất nước ta bước vào giai đoạn phức tạp, quyết liệt khi bệnh nhân số 17 xuất hiện đêm 6/3.
Khi đó, nhà chức trách thông báo ca bệnh và lên phương án chống dịch, thực sự đêm đó tôi hoang mang không sao ngủ được. ꦜRồi một, hai ngày sau cuộc sống cũng dần bình trường trở lại. Cũng vào thời gian này tôi cũng phải chuyển phòng ở (từ tầng 4 lên tầng 6). Vì đang có dịch nên tôi 🌄không dám nhờ ai chuyển hộ mà tự mẹ con tôi cứ túc tắc chuyển, rồi một tuần cũng đã xong.
>> Hụt hơi vì gồng mình hậu Covid 19
Sau đó hai ngày tôi quay trở lại bệnh viện khám theo định kỳ hàng tháng (tôi có bệnh lý đã lâu). Hai ngày tiếp theo tôi cảm thấy tức ngực và khó thở nhưng không sốt. Một ngày sau đó tôi lại ho nhưng cũng không sốt. Tôi đã rất lo lắng, lỡ🌠 mình bị Covid-19 (mặc dù tôi không đến từ vùng dịch) nhưng chẳng may tôi đi đường hoặc đi chợ do tôi có bệnh nền. Cơ thể tôi miễn dịch kém, bản thân tôi đã rất rất cẩn thận rồi không có nhẽ... Hay vừa rồi tôi bưng bê chuyển nhà quá sức rồi bị lao lực chăng?
Tôi biết mình có nhiều bệnh lý, hệ miễn dịch kém nên 💜đã rất🌸 phòng tránh và cho rằng phải cẩn thận hơn nhiều nữa. Tôi hiểu rằng cẩn thận phòng tránh cho bản thân chính là phòng tránh cho mọi người, cho cộng đồng và tôi cũng đã phòng chống rất chuẩn mực như Bộ Y tế đã khuyến cáo.
Sau một ngày có những biểu hiện như trên, tối đó tôi đã báo cho công t🐟y nơi tôi làm việc và ngay sau đó tôi gọi đường dây nóng của Bộ Y tế, y tế phường và công an phường, họ đã hướng dẫn tôi cách xử lý.
Rất nhiêm ngặt trong sinh hoạt, tôi không ra khỏi phòng, c💎ó gì ăn đó, thể dục hàng ngày một tiếng trong phòng 20m2. Công an phường và bạn tôi gọi điện bảo tiếp tế nhu yếu phẩm cầm thiết nhưng tôi không muốn phiền đến mọi người, có gì ăn đấy (mặc dù mọi thứ gần như cũng đã hết. Vì tôi cũng không tích trữ đồ).
>> Tôi bị công ty Nhật sa thải do Covid 19
Một ngày sau đó tôi được đi lấy bệnh phẩm xét nghiệm. Sau bốn ngày thì tôi có kết quả âm tính... Lòng cảm thấy nhẹ nhàng và thanh thản. Cácꦉ bạn khó mà biết được trong thời gian đợi kết quả tôi đã lo lắng như thế nào đâu. Thậm chí tôi đã mất ngủ mấy đêm đó. Lo cho bản thân tôi chỉ là một phần. Tôi lo cho con gái tôi, tôi lo cho 500 anh chị em sống quanh tôi, tôi lo cho các đồng nghiệp của tôi, không những thế còn cả gia đình người thân của họ nữa chứ. Nếu chỉ vì một mình tôi mà bao nhiêu con người phải liên luỵ.
Đã có những chiến sĩ bộ đội phải ăn ngủ ngoài bìa rừng, sươn𓆏g gió, không có điện, họ phải ăn gói mì tôm tạm bợ. Thậm chí có anh, bố mất mà cũ😼ng không được về nhà đưa tiễn bố. Rồi những chiến sĩ áo trắng phải canh gác từng giây từng phút để cứu chữa bệnh nhân.
Có những khu cách ly, các anh c♊ác chị cấp dưỡng phải thức khuya dậy sớm để lo từng suất cơm của người đi cách ly, làm sao cho đầy đủ dinh dưỡng và ngon nhất có thể. Ngoài kia có biết bao nhiêu con người bị mất việc vì dịch bệnh phải nhờ vào sự hỗ trợ từng gói mì tôm, quá trứng...
Rồi nếu họ thất nghiệp lâu dài nữa🍬 thì họ sẽ ra sao đꦫây?
>>Chia sẻ bài viết của bạn cho trang Ý kiếntại đây.
Nguyễn Thị Minh Thuý