Tôi 32 tuổi, chồng 34 tuổi. Tôi làm kế toán cho một công ty nhỏ, một 💧mình làm nên khá bận rộn. Chồng làm xây dựng, rất bận, thường đi sớm về tối nên hầu như mọi việc trong nhà đều do tôi đảm nhận, từ đưa đón con đến chăm sóc, cơm nước, dọn dẹp nhà cửa... Tôi sinh hai bé khá gần, bé hai tuổi và bốn tuổi, lại không có ông bà ở gần nên chăm con rất cực. Mỗi khi tan ca tôi lại xoay vòng với công việc, sớm nhất cũng tám giờ tối mới xong để việc nhà. Vì đặc thù công việc của chồng nên tôi không kêu ca gì nhiều, để anh yên tâm đi làm kiếm tiền lo cho gia đình tốt hơn.
Tôi có rất ít bạn, hầu như sau khi lập gia đình không còn liên lạc với bạn bè nữa, chỉ có một nhóm bạn rất thân cùng quê, cùng xóm, cùng tuổi, học chung trường đến lớp 12. Sau này ra trường đi làm, chúng tôi chỉ gặp nhau mỗi dịp tết về. Dù ít gặp nhưng 🃏chúng tôi vẫn giữ liên lạc bằng một nhóm chat. Tôi cũng nói rõ là nhóm bạn này đơn thuần chỉ là bạn thuở thiếu thời, không có tình cảm nam nữ. Có thể nói nhóm bạn này chính là khoảng thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi. Nhóm có bốn người, hai nam hai nữ, ba người đã lập gia đình, còn một bạn nam cuối tuần này cưới vợ. Bạn nhắn mời đám cưới và nói trong các bạn ở quê thì chỉ mời ba chúng tôi, cố gắng đến dự cho bạn vui. Chúng tôi đều xác nhận sẽ dự đám cưới bạn vì hôm đó trúng hôm chồng được nghỉ, tôi nghĩ mình có thể đi được. Đây cũng là đám cưới của bạn bè mà sau năm năm có chồng tôi mới đi.
>> 🦄Bạn thân của chồng giậ��n vì chúng tôi không tới dự đám cưới
Tôi nói với chồng cuối tuần sẽ đi đám cưới, là bạn rất thân lại gần nhà ở quê. Chồng nói: "Cưới xin gì", tôi hơi bất ngờ và hỏi lại: "Anh nói gì vậy", chồng không nói nữa. Biết chồng không thích nên tôi nói: "Hay là cả gia đình đi luôn"? Chồng nói: "Xa lắc mà, chở con đi làm gì". Tôi mới hỏi vậy giờ anh muốn gì nào, chồng nói tôi đi rồi ai coi con, anh không coi được, nói tôi gửi tiền mừng thôi. Tôi hỏi anh nói𒅌 thật hay đùa, anh là ba mà nói không trông con được, hay con của mình em nên chỉ em biết coi? Vậy những lần anh đi làm về khuya, đi nhậu, đi đám cưới, đi công tác ai coi hai đứa, giờ anh coi chưa tới bốn tiếng đồng hồ lại nói vậy.
Chồng lái qua chuyện khác, nó🌠i vậy sao đám cưới anh trai, tôi đi Vĩnh Long lại hồ hởi, mà tết về ra nhà chị gái anh ở Quảng Nam tôi tính tới tính lui để nhà anh nói này nói kia. Tôi nói với anh: "Đây là hai trường hợp riêng biệt, tết về con ốm con đau chính anh còn nói để mình anh đi, dẫn con đi cực quá. Đám cưới anh trai ở trong này, con cái hoàn toàn bình thường, chính anh cũng đồng ý đi, giờ anh nói cái gì. Nhà anh nói gì em không quan tâm, thấy cháu đau mà còn bắt đi hơn 200 km thăm nhà cô thì không có gì để nói nữa". Tôi còn hỏi lại, sao nhà chị anh thì anh bắt em đi cho bằng được, mà nhà hai chị vợ ở ngay trong huyện anh cứ hẹn lần hẹn lữa, đến khi bảo qua thì anh lại nhậu xỉn rồi không lên được. Đừng lấy chuyện này để đá qua chuyện nọ, mỗi chuyện là mỗi vấn đề khác.
Tôi tức quá bật khóc và nói với anh: "Anh có hai đứa con gái đấy, sau này nó có chồng mà chồng nó hành xử như vậy, anh biết có đau lòng không? Cái gì cũng nhà nội, nhà ngoại sao cũng được, rồi tới lúc đó anh ngồi nhớ con nhớ cháu mà chồng nó không chở về anh cũng ngồi mà khóc. Tôi tức không phải vì không được đi đám cưới bạn mà thất vọng về cách hành xử của chồng. Trước giờ tôi chu đáo mọi việc, hy sinh vì gia đình quá nhiều nên anh thấy bình thường, là lẽ hiển nhiên. Nay tôi có việc anh lại nói tôi này kia. Chu đáo, đảm đang quá rồi cũng khổ, may tôi còn đi làm, nếu không chẳng hình dung được sẽ như th💃ế nào.
>> Bị tra hỏi khi tôi không về đá𝓀m cưới họ hàng nhà 🃏chồng
Tôi sụp đổ hoàn toàn, cảm giác thật tệ khi mình hy sinh xong người ta phủi tay. Tôi nói với chồng là không ngờ anh lại nhỏ nhen và ích kỷ như vậy, lấy chuyện không liên quan đi so đo với tôi. Trước giờ anh muốn đi đâu, muốn làm gì thì làm, đã có tôi là hậu phương lo cho cả nhà nên thấy bình thường. Giờ tôi muốn đi đám cưới bạn mà phải nói như năn nỉ anh mới đi được. Tôi cũng có tự do, có quyền được gặp bạn bè chứ không riêng gì anh. Tôi và anh cãi nhau xong, từ hôm đó đến nay không nói chuyện với nhau nữa, phần ai nấy làm. Tôi và hai con sinh hoạt như🔯 ♛không có anh ở nhà.
Tôi vẫn quyết định sẽ đღi đám cưới bạn, còn anh trông con hay không là chuyện của anh. Không phả꧙i chuyện đi đám cưới quá quan trọng mà tôi muốn anh biết vợ cũng có cuộc sống riêng, cũng để anh biết cảm giác trông con chờ chồng về của tôi như thế nào. Hoán đổi vị trí trong bốn tiếng đồng hồ không nhiều, tôi tin anh sẽ biết cảm giác của một người ở nhà chờ người khác về ra sao. Còn tôi, giờ đã nhìn chồng với một ánh mắt hoàn toàn khác.
Lam
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc