Vợ chồng tôi mua nhà ♐năm 2020, câu chuyện "từ đôi bàn tay trắng gây dựng lên một đống nợ nần" khá là liều lĩnh. Khi đó, chúng tôi chỉ có trong tay 300 triệu đồng nhưng liều mua nhà 1,5 tỷ đồng, bố mẹ hai bên hỗ trợ 200 triệu đồng, vay người thân được 400 triệu đồng không phải trả lãi, còn lại 600 triệu đồng vay ngân hàng với lãi suất 8,6% một năm.
Ngay sau gánh khoản 🎃nợ trên vai, hai vợ chồng xác định thay vì tiết kiệm sẽ tìm cách nâng cao thu nhập để nhanh trả hết nợ. Thú thực, chi tiêu gia đình tôi cũng khá cơ bản, nếu tiết kiệm mỗi năm cũng không dư ra thêm là bao. Vì vậy cả hai vợ chồng quyết tâm làm cách nào đó để có thể thêm nguồn thu nhập với phương châm "chia trứng thành nhiều giỏ".
Kế hoạch là vậy nhưng cả hai không biết bắt đầu từ đâu, nghĩ thì dễ, làm mới khó. Ban đầu, tôi ấp ủ kế hoạch bán quần áo online. Tận dụng ♕nền tảng Tik Tok phát triển, tôi sẽ livestream của Facebook và Tik Tok, chẳng mấy mà nghìn đơn.
Nghĩ là làm, hai vợ chồng cầm t⛎rong tay số vốn 10 triệu đồng, hăm hở lai nhau sang chợ Ninh Hiệp nhập hàng. Lượn cả ngày chợ mới tiêu hết 5 triệu đồng, hai vợ chồng hí hửng ôm bọc quần áo to đùng về bán. Vậy mà đời không như là mơ, đăng bài từ Facebook đến Tik Tok, rải bài đủ khắp hội nhóm group mà chẳng ai hỏi mua. Tổng 20 bộ quần áo, cả tháng trời tôi bán được 3 bộ cho người quen, 2 bộ để mặc, còn 15 bộ để mãi đành gửi cho chị họ có cửa hàng quần áo bán giúp. Thế là kế hoạch đi buôn thất bại hoàn toàn.
Nghĩ mình không có duyên buôn bán, tôi vẫn quyết tâm tìm cách khác để kiếm tiền. Lúc này chị gái tôi có một cửa hàng bán bánh đúc nóng, đồ ăn vặt chiều tối. Tận dụng có sẵn địa điểm và phương ꧋tiện, tôi xin chị ké chỗ bán các lo♑ại trà trái cây, hoa quả dầm... Với mức giá 10.000 đồng một cốc, có ngày doanh thu lên đến 800.000 - cao hơn cả mức lương đi làm công ty của tôi. Tuy nhiên công việc này khá vất vả.
Mỗi sáng tôi dậy từ 5h qua chợ đầu mối chọn hoa quả, sau đó về sơ chế để tủ lạnh. Chiều đi làm về là ủ trà, pha chế, bán hàng đến 11h đêm. Ngày nào về nhà cũng ൩trong tình trạng kiệt sức. Bù lại lợi nhuận khá ổn, nhưng cũng chỉ duy trì được hết mùa hè. Qua mùa thu, thời tiết mưa bão nhiều hơn, hoa quả cũng đắt hơn so với mùa hè nên doanh số chẳng được bao, có hôm ế khách còn bị lỗ vì hoa quả tươi không để qua ngày được.
Sau 4 tháng, thấy vợ vất vả quá, chồng yêu cầu tôi nghỉ bán. Cũng trong thời điểm này Covid bùng phát, hàng quán dừng hẳn. Trong thời gian work from home vì dịch, vì có kinh nghiệm viết content nên tôi nhận viết thêm kiếm tiền, cũng thường xuyên chia sẻ về kinh nghiệm viết content ജvào các hội nhóm. Và thật bất ngờ, có một số lời mời tôi làm mentor hướng dẫn các bạn tập viết. Lúc đấy tôi nghỉ, sao mình không khởi nghiệp bằng chính chuyên môn của mình? Vì không có nhiều kinh nghiệm nên tôi đã tìm đến sự tư vấn của những người đi trước, xây dựng chương trình dạy viết dành cho người mới. Ngày mở bán khóa học đầu tiên được 6 người đăng ký, tôi đã khóc tu tu. Không ngờ cũng có người ủng hộ và tin tưởng mình. Dần dần, những khóa học ngày càng đông học viên, có tháng thu nhập của tôi đạt 50 triệu đồng, cao gấp nhiều lần tiền bán hoa quả dầm và tiền lương đi làm công ty.
Đến thời điểm tháng 7/2023 - khi đang viết những dòng này, chúng tôi đã trả hết nợ ngân hàng và một phần nợ người thân, nhanh hơn thời gian dự 🍒kiến vài năm. Quan trọng là ngôi nhà vẫn ngày càng đầy đủ, sinh hoạt gia đình không bị cắt giảm, chúng tôi vẫn có những chuyến du lịch hàng năm..
Nghĩ lại quãng thời gian vừa qua, nếu không có món nợ mua nhà, có lẽ tôi sẽ không thể hình dung ra được một ngày mình ngồi lề đường bán từng cốc nước hay đi ship từng bộ quần áo... Nhờ sự liều lĩnh, chúng tôi đã có căn nhà trong mơ của mình, cũng nhờ liều lĩnh, chúng tôi đã dám thử những điều mình 💧chưa từng làm để cuộc sống thêm màu sắc và ý nghĩa.