Tôi năm nay đã gần 60 tuổi, con cái đều đã trưởng thành. Tôi sống một mình thanh nhàn trong căn nhà ven chân núi. Có dạo, nơi tôi ở mưa tầm tã mấy ngày liền, chiếc điện thoại "cục gạch" mất sóng liên tục, vì vậy chẳng liên lạc được v✃ới ai. Thế là thằng con tôi không💧 nhận được tin tức của mẹ, đã sốt ruột bỏ cả công ăn việc làm về quê. Trước lúc trở lên thành phố, con trai tôi quyết định phải mua cho mẹ một chiếc điện thoại đời mới tốt hơn và một chiếc máy vi tính để có thể nói chuyện, gặp mặt hàng ngày.
Thế nhưng, khi ra cửa hàng, nghe cô nhân viên bán hàng tư vấn về chiếc Samsung Galaxy tablet, vừa có thể là điện thoại vừa là máy tính, lại tiết kiệm điện... Máy chỉ nghe 𒊎và tiết kiệm điện, tôi mê ngay.
Thế là, hai mẹ con hớn hở đón "nàng tablet" về nhà. Con trai tôi cứ lo mẹ sẽ không sử dụng được nên ra sức giải thích. Nào ngờ, chỉ có vài hôm tôi đã tường tận, cu cậu cứ tíu tít kh🍸en "mẹ con thông minh quá", nhưng thực tình mà nói, “nàng tablet” mới thật sự là thông minh với cấu trúc gọn nhẹ, dễ hiểu, có nhiều ứng dụng hay đến độ chỉ cần nắm bắt được một số nguyên tắc cơ bản, người chưa từng tiếp xúc với công nghệ thông tin như tôi vẫn có thể sử dụng tốt sau vài ngày tìm hiểu.
Việc tôi làm đầu tiên khi có tablet là phải nhìn cho được mặt cô con gái và hai đứa cháu ngoại ở bên Au💮stralia. Ôi! Sung sướng làm sao, tôi nhìn thấy rõ cả cái mụm ruồi son trên lông mày cô con gái lúc đi màu đỏ sậm, bây giờ đã chuyển sang màu hồng nhạt, thằng cháu giơ tay vẫy bà ngoại rồi kêu "Ngoại ơi! Giữ sức khoẻ nha, con thấy tóc ngoại bạc lắm rồi đó". Tôi giật mình nhìn lên màn hình… ngoại mới nhuộm tóc mà? Trời ạ! Có vài sợi mà cháu tôi cũng thấy, thế mà đeo kính cận? Thằng cháu cười khúc khích. Tôi nhìn lên màn hình, hình ảnh sống động, màu sắc rõ nét, cứ như ♈cả gia đình cô con gái đang ở bên cạnh vậy.
Hết nói chuyện với cô con gái, tôi lại xem phim, không như trước đây, mỗi lần xem phim phải lỉnh kỉnh nào TV, đầu đĩa… tốn khối điện. Bây giờ có tablet, tôi khỏi phải lo. Tôi thích nhất là khi đọc báo. Mấy bà bạn già nghe nói tôi đọc báo trên cái máy, chỉ nhỉnh hơn bàn tay một chút thì lắc đầu "hỏng". Chả mấy chốc là đui…Thế nhưng, khi nhìn thấy từng dòng chữ rõ ràng, cụ nào cụ nấy cũng tấm tắc khen hay thật. Thế này thì chả cần mang kính cho mỏi mắt. Những lúc buồn, “nàng tablet” mới thực sự là một người bạn tâm giao, tôi có thể nghe nhạc, ch♔ơi game... thằng cháu bên hàn🃏g xóm thì thích trò Pikachu, đua tàu thuỷ, hát karaoke om sòm…
Thỉnh thoảng, đi đâu chơi, hay có dịp lễ Tết, hội hè, “nàng tablet” của tôi 🅷lại được nhiều người chiêm ngưỡng, vì vừa có tính năng chụp hình, quay phim, vừa còn là vật trang sức sang trọng khiến bao người phải trầm trồ, ngưỡng mộ, bởi màu “ áo” trắng nõn quý phái và dáng dấp thanh mảnh, lịch thiệp. Từ hôm có “nàng tablet”, thông tin liên lạc với các con tôi chẳng bao giờ còn bị đứt đoạn như thời dùng “cục gạch”, cho dù hôm ấy trời mưa bão, sấm sét đì đùng. Có “tablet”, tôi lại kiếm được thêm tiền, thêm bạn, nhờ làm thơ gửi cho mấy tờ báo, đài phát thanh, độc giả hâm mộ điện thoại hỏi thăm rộn ràng...
Hôm rồi, mấy bà bạn già rủ nhau đi du lịch TP HCM. Để tạo niềm vui bất ngờ cho con cháu, t🍃ôi không thông báo trước, đến lúc ngồi trên xe taxi, cậu tài xế chạy vòng vèo mãi tôi đâm hoảng… May mà tôi nhớ "nàng tablet” còn có chức năng chỉ đường, tức thì, mọi𝓰 hoang mang, lo lắng được giải toả ngay.
Tôi về đến nhà🍌 vợ chồng cậu con trai lúc trời vừa hừng sáng, cô con dâu mừng rỡ nói với chồng "Mẹ mình còn minh mẫn thật! Em đây, đi loanh quanh có khi còn lạc…". Tôi cười, cậu con trai cũng vừa cười vừa nói "Mẹ mình có bạn tablet rồi, không cần tụi mình nữa đâu". Cô cháu gái mắt nhắm mắt mở cũng reo lên: "Nội ơi! Nội mới lên hả? Cho con chơi với tablet nữa nha". Thế là, một tràng cười🥂 giòn tan vang lên trong căn nhà có ba thế hệ như muốn đánh thức cả khu xóm nhỏ.
Sau chuyến tham quan TP HCM trở về, mấy bà bạn của tôi, bà nào cũng đón về một "nàng tablet". Ôi thôi! "nàng tablet" nào cũng yêu kiều, đẹp rực rỡ váy áo đen tuyền huyền bí, có ꦍnàng trắng tinh khôi.. .Chuyến xe hôm ấy vang rộn tiếng cười, người chụp hình, người quay phim, người xem hài, người viết nhật ký... Bác tài xế cũng vui vẻ góp chuyện... Ai bảo U 60 không xài được tablet? Riêng tôi nghĩ, có tablet, tôi có tất cả!
* Độc giả gửi bài dự thi tại đây hoặc [email protected].
Cuộc thi viết "Trải nghiệm cuộc sống cùng tablet” do Báo điện tử VnExpress phối hợp với Công ty điện tử Samsung tổ chức dành cho các công dân sinh sống trên lãnh thổ Việt Nam. Chương trình diễn ra trong 6 tuần từ ngày 15/8 đến 25/9. |
Đỗ Thị Minh Thủy