Hết 90 phút thi đấu chính thức, Pep Guardiola đứng trước viễn cảnh lần đầu tiên phải dừng bước ở vòng 1/8 Champions League kể từ khi khởiܫ nghiệp HLV bảy năm về trước ở Barcelona. Cột mốc này sẽ càng trở nên bi kịch khi đội bóng của ông trong quá khứ (Barcelona) lẫn đội bóng trong tương lai (Man City) đều đã có vé vào tứ kết.
Nhưng khi Guardiola cũng như rất nhiều các CĐV Bayern tuyệt vọng, bàn thắng đã đến. Và người tạo ra điều đó vẫn là chàng trai năm ấy. Chân sút số một của đội tuyển Đức vô địch World Cup 2014, của Bayern giành cú ăn ba năm 2013, Vua phá lưới của World Cup 2010, và là người ở tuổi 26 đã có đến chín danh hiệu lớn trong tay mà chẳng biết cách ăn mừng thế nào cho ấn tượng. Anh là Thomas Muller.
Anh đã ghi bàn vào lưới Gianluigi Buffon bằng đúng thứ vũ khí lợi hại nhất của mình: làm chủ không gian và thời gian. Khi q❀uả bóng được rót vào vòng cấm, có tổng cộng bảy cầu thủ Juventus đứng đó. Vậy mà Muller vẫn chọn một không gian vừa đủ, bật lên vừa♍ đủ và quả bóng cũng đi vừa đủ ra khỏi tầm với của Buffon.
Với Muller, anh không có khái niệm CLB hay đội tuyển, Champions League hay World Cup, khi hãy còn là chàng trai 20 tuổi xa lạ dưới thời Louis van Gaal hay đã là một nhà vô địch thế giới. Cứ vào những thời khắc quan trọng, Muller lại hiện ra, trao lại hy vọng ngỡ như đã tắt cho đội bóng mà anh khoác áo. Cứ như có một vì sao nào đó đưa anh đến, đặt anh vào đúng ꦡchỗ để anh tỏa sáng vậy.
Cái tên Thomas Muller sẽ không bao giờ có trong đội hình tiêu biểu của FIFPro. Anh không chạy nhanh đặ༺c biệt, bật cũng chẳng cao,🅘 kỹ thuật chỉ thuộc dạng trung bình. Vậy mà Muller vẫn cứ là nhân vật không thể thay thế của Bayern và đội tuyển Đức, tất cả chỉ vì hai chữ "vừa đủ".
Johan Cruyff từng có một câu triết lý: "Nếu bạn không có mặt ở đó, thì hoặc là bạn đến quá sớm, hoặc là bạn đến quá trễ". Với Muller, anh luôn có mặt đúng lúc, đúng chỗ, không nhanh🥃 ꩵmột khắc, chẳng chậm một giây.
Ngày trước, Hà Lan của Cruyff lừng lững vào chung kết World Cup 1974, thậm chí còn ghi bàn mở tỷ số ngay phút thứ hai. Vì có Cruyff trên sân, có thứ bóng đá tổng lực tân kỳ của Rinus Michels soi đường, Hà Lan đã có ý giễu cợt người Đức. Và thế là họ bị trừng p🔴hạt. Đức lội ngược dòng và tà♍n nhẫn kết liễu hy vọng giành Cup của người Hà Lan. Người ghi bàn ấn định tỷ số 2-1 cho Đức, kết kiễu hy vọng của Cruyff và đồng đội, chính là Gerd Muller.
"Oanh tạc cơ" Muller sau đó trở thành một chuẩn mực cho bóng đá Đức, thứ bóng đá đơn giản nhưng hiệu quả. Ông không có những cú bay người đẹp như Olivier Bierhoff, chẳng có cái phong thái lãng tử như Jurgen Klinsmann, không hừng hực quyết tâm như Rudi Voller, ông chỉ biết làm duy nhất một việc: ghi bàn. Ông rất ít khi tranh chấp, nhưng cứ mỗi khi Muller di chuyển, ông lập tức tìm thấy không gian. Và cứ mỗi khi Muller chuẩn bị dứt điểm, quả bóng sẽ biết khung thành đang ở đâu. "Anh ấy không tìm bóng, bóng tìm đến anhౠ ấy", Franz Beckenbauer mô tả.
Ngày nay, Thomas Muller đã đạt đến cái trạng thái thần sầu về không gian và thời gian ấy. Anh biết rất rõ phải đứng vào đâ📖u để tìm thấy khoảng t🙈rống. Anh cảm nhận rõ khi nào cần bật lên, khi nào cần dứt điểm để phát huy hiệu quả tối đa. Có thể Thomas Muller không bao giờ có tên trong danh sách những cầu thủ giỏi nhất, nhưng anh sẽ hiếm có đối thủ trong danh sách những cầu thủ thông minh nhất.
Trong cuộc đời của một cô gái, thường sẽ có một người đàn ông như thế. Không đẹp trai, không nói những lời hoa mỹ, không có nhiều tài lẻ, chẳng giàu có hơn ai. Nhưng anh ta sẽ hiện diện mỗi khi cô gái ấy cần, những 💜khi nàng yếu đuối nhất.
Nếu đội bóng là người tình, Muller sẽ là chàng trai như thế. Nom anh như một tay nha sĩ, gương mặt lúc nào cũng khó đăm đăm. Sau khi ghi bàn, tay chân anh thừa thãi chẳng biết để vào đâu, gương mặt cứ gầm lên xấu xí. Vậy mà bao năm qua, tuyển Đức và Bayern vẫn luôn tồn tại cùng với tiềng gầm ấy. Bê𝔍n cạnh cái tài chọn vị trí như tiền bối, Thomas còn hơn Gerd ở chỗ hoạt động không mệt mỏi. Tấn công hay phòng ngự, cánh trái, cánh phải hay trung lộ, Muller luôn làm tròn phận sự được giao mà không hề kêu ca.
Muller với gương mặt cương nghị còn biểu trưng cho tính cách Đức, tinh thần Đức, thứ mà Guardiola đã làm phai nhạt đi ít nhi💛ều trong mấy năm ở Bavaria. Ông cố triệt tiêu cá tính của con "Hùm Xám Bavaria" để mọi người có thể nhập tâm hoàn toàn vào tiki-taka như một cỗ máy. Nhưng chất Đức tܫrong con người Muller không mất. Và hôm qua, khi tiki-taka đã bị thứ bóng đá khoa học của người Italy bóp nghẹt, thì chính cái tinh thần Đức ở Muller đã dẫn lối cho cuộc ngược dòng đáng nhớ.
♛ Một cú sút bị Buffon cản phát khi tỷ số 2-0 như làm toàn đội thức tỉnh. Họ vứt bỏ tiki-taka sang một bên để chơi với niềm tự hào của người Đức. Họ đá nhanh hơn, tạt cánh nhiều hơn, lên bóng trực diện hơn. Và Muller có mặt trong hầu hết những pha bóng hay nhất. Sau cú đánh đầu kéo trận đấu vào hiệp phụ, chính Muller là người đã nhả bóng lại cho Thiago Alcantara nâng tỷ số lên 3-2. Vẫn là phong thái ấy: đúng lúc, đúng chỗ và một đường chuyền vừa đủ.
Đêm qua, dù bạn là CĐV của Juventus hay Bayern, của bóng đá Đức hay Italy, hoặc không phải là của bất kỳ trường phái nào thì bóng đá vẫn là người chiến thắng. Những sự xung đột về trường phái muôn đời làm nên sự hấp dẫn của môn thể thao Vua. Và bóng đá không chỉ có những cầu thủ hào nhoáng với những pha qua n🌼gười tuyệt vời, những cú sút xa đầy uy lực.
Nó còn có những con người âm thầm, cặm cụi để🐻 rồi chờ giây phút trở thành anh hùng, như có một vì sao đã mang anh𒆙 đến: Thomas Mueller!
Hoài Thương