From: Nguyen Hai
To: vne-tamsu
Sent: Thursday, February 16, 2006 12:01 AM
Subject: Dung qua phu thuoc vao gia dinh
𒆙Đọc xong những lời tâm sự của anh tôi thật sự hết sức bất ngờ về cách giải quyết của anh để rồi dẫn đến việc như ngày hôm nay. Tôi có một số điều muốn nói với anh thế này.
Đầu tiên là việc anh đến với cô ấy cũng chỉ vì lời thách đố của người bạn, một sự hiếu chiến của tuổi trẻ, rồi dần dần đem lòng yêu cô ấy. Điều này thực ra không phải là 💎chuyện gì quá lớn, vì dù sao tình cảm của anh đốiꦰ với cô ấy là thật lòng.
Điều làm tôi thật sự bất bình chính là sự nhu nhược của anh. Ngày nay không phải như ngày xưa, trai gái yêu thương nhau được sự bảo vệ của pháp luật, ngay ꦏcả cha mẹ đẻ cũng không thể cưỡng ép được. Anh đã không phân biệt được rõ ràng giữa chữ hiếu và chữ tình.
Người con có hiếu không phải là “cha m🅺ẹ đặt đâu con ngồi đấy”. Cha mẹ anh phản đối vì lúc đó anh còn quá trẻ, cộng với việc cha mẹ anh không thích tính hơi ăn chơi của cô ấy. Nhưng tại sao anh lại không góp ý với cô ấy để cha mẹ anh có thiện cảm với cố ấy hơn?
Thêm vào đó anh cố gắng xây dựng cho mình một sự nghiệp ổn định để cha mẹ anh không còn lý do nào ngăn cản. 9 năm trời là một khoảng thời gian dài, lẽ ra an♛h phải biết cố gắng xây dựng một tương lai, có sự ổn định để tạo niềm tin cho cô ấy, nhưng bây giờ nhìn lại anh chẳng có gì. Vẫn đi từ nơi này đến nơi khác, chưa có công việc gì chắc chắn thì làm sao cha mẹ anh có thể tin tưởng anh.
Cô ấy yêu anh nhiều lắm nên mới có thể chờ anh nhiều đến thế, hy sinh cả tuổi thanh xuân của mình để đợi chờ anh. Vì vậy đến lúc này anh đừng nên than vãn nữa, 2 người hãy cố gắng thuyết phục cha mẹ anh, tôi tin cha mẹ anh cũng xuôi lòng thôi, vì bây giờ anh và cô ấy cũng đâu còn🦹 trẻ nữa. Đừng để cho cô ấy chờ đợi anh thêm nữa, anh đã 30 rồi, hãy làm theo quyết định của mình.
Nguyễn Minh Hải