Em rể là người Sài Gòn, hai đứa quen nhau ജkhoảng 4-5 năm trước khi cưới. Lúc đó tôi thấy em gái mình rất được chiều chuộng, em rể chăm sóc chu đáo. Em gái kể về nhà bạn trai còn được ba mẹ nấu nước ấm cho tắm. Mọi chuyện bắt đầu sau khi hai đứa cưới nhau.
Ngày đám cưới ở nhà hàng trong Sài Gòn, gia đình nhà trai kiểm soát khoản tiền mừng cưới, họ tự mang tiền꧟ mừng trả cho nhà hàng, thừa thiếu thế nào cũng không nói cho em tôi biết dù em có mời khách và đã cọc trước một số tiền cho nhà hàng.
Ngày hôm sau, mẹ chồng em liền hỏi vàng mẹ con cho đâu, đưa hết đây cho mẹ. Em tôi bảo là con đã bán hết rồi. Mẹ chồng em có thái độ không vui, có vẻ không tin. Thật sự sau ngày cưới bên nhà gái ở quê, vợ chồng em đã đi bán hết số vàng đó. Rồi mẹ chồng em liên tục đòi lại cái lắc tay bà đã cho hôm cưới, em tôi rút 5 triệu ra trả lại cho bà. Sau cưới, em buồn và suy sụp rất nhiều, khóc mấy ngày và nhắn tin cho tôi. Tôi nhắn tin cho em rể rất dài và tâm huyết, đại loại là em gái mình buồn sau cú sốc như vậy, mong em quan tâm chăm sóc cho vợ, mong các em sống với nhau hạnh phúc là được. Em rể chỉ nhắn tin lại: "Dạ", làm tôi𓃲 có chút hụt hẫng.
Cách đây gần một năm, em gọi điện cho tôi khóc rất nhiều vì biết được chồng thường xuyên đi với gái. Em hỏi thì chồng thừa nhận nhưng thái độ dửng dưng, như là chuyện đương nhiên, bảo do áp lực công việc nên muốn giải tỏa, với lại cũng do vợ hay cằn nhằn nên không muốn ở nhà. Tôi khuyên em nên xem trọng bản thân, đừng để người khác phản bội và coi t💎hư🅘ờng mình, em xứng đáng có được hạnh phúc. Sau đó là những ngày tôi cảm thấy em gái sống quá phụ thuộc tình cảm vào chồng.
Đỉnh điểm là gần đây em gái tôi muốn thay đổi công việc. Em làm quản lý bán lẻ trong nhiều năm, thu nhập rất tốt, nhà hai vợ chồng đang ở là do em tôi tự mua, chồng không đóng góp. Đổi lại là công việc em rất vất vả, em càng ngày càng ốm yếu, suy nhược, chỉ còn 36 kg, nhiều lúc không thể tự đi xe máy được. Có hôm tôi có việc xuống Sài Gòn nhưng chị em chỉ gặp mặt nhau nói chuyện vào buổi sáng lúc đánh răng, lý do là em đi làm về trễ quá, tầm 11-12h đêm. Em nói không còn trẻ nữa, không thể bán sức ꦜlấy tiền như trước, giờ phải kiếm tiền thông minh hơn. Em có kế hoạch đầu tư tài tính và tham gia ngành bảo hiểm, dự tính 2 năm nữa sẽ sinh con. Nghỉ việc là một quyết định rất khó khăn đối với em, phải từ bỏ khoảng 300 triệu cổ phiếu của một công ty. Em rể chỉ làm nhân viên bình thường, công việc có khá nhiều thời gian rảnh, bao nhiêu năm rồi cũng không thể thăng tiến được vì không có bằng đại học (nghe em tôi nói chồng em bỏ dở đại học vì gia đình không có khả năng chu cấp). Em rể hay mơ mộng làm giàu từ chứng khoán, tôi nghe nói em rể chơi rất lâu rồi, đợt gần đây còn mượn tiền vợ để chơi chứng khoán.
Em rể ra sức ng🙈ăn cản, không đồng ý cho em tôi nghỉ việc, còn nói nếu nghỉ sẽ ly hôn. Em tôi đã viết đơn nghỉ việc rồi, đang trong giai đoạn bàn giao, thế nhưng em đ꧅ang lo sợ bị chồng bỏ. Em suy sụp, khóc lóc, hỏi mình đã sai ở đâu, tại sao chồng lại đối xử như vậy?
Xin nói thêm, em tôi hiền lành, từ hồi trẻ tới giờ chỉ yêu mình chồng. Em rất cầu tiến, siêng năng và giỏi giang. Ngoài công việc quản lý, em bán hàng o꧟nline, tiền lời em gửi ủng hộ quỹ bảoไ trợ những người yếu thế trong xã hội. Có buổi sáng em chạy xe máy từ Sài Gòn về quê hết 7 tiếng đồng hồ, đến bữa cơm tối hôm đó vẫn bưng chén đi rửa chứ không viện cớ đi xe mệt mà đẩy việc cho chị dâu. Nhìn em rể ngày càng mập, mặt thì kênh kiệu, nhởn nhơ, suốt ngày ôm điện thoại, còn em gái mình xơ xác, tiều tụy, vất vả ngày đêm, bi lụy một cách ngu ngốc mà tôi chẳng biết làm sao cho em tỉnh ra.
Huyền
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.