Ba bị điếc mà tín😼h còn đa nghi, ghen tuông vô cớ. Mẹ đi đâu mà 6h tối chưa về là ba ngồi đợi ở cửa, sa🌄u đó đánh mẹ và không cho vào nhà. Trong đầu ba lúc nào cũng nghĩ tới chuyện mẹ ngoại tình, trong khi ba lại ngoại tình mà nghĩ mọi người không biết. Mẹ nói chuyện với một người đàn ông nào đó là ba suy nghĩ bậy bạ, lung tung rồi đánh đập, có lúc còn đánh đập mẹ ngoài đường, ngoài chợ. Ba đánh mẹ mà không cần biết mọi người nói thế nào, mẹ giải thích ra sao, ba nghĩ trong đầu như thế nào thì là thế đó.
Lúc ba nói chuyện với người khác thì bảo tại mẹ ham làm, không lo cho gia đình, nói mẹ láo nên ông đ♏ánh, thực ra là do ông ghen. Mẹ phát hiện bị bệnh hiểm nghèo giai đoạn cuối vào ba tháng trước, ba tỏ ra hối hận, cũng chăm💞 sóc mẹ những ngày cuối đời. Mẹ bảo lúc trước ba mà hiền lành được như bây giờ thì tốt biết mấy.
Sau ba🌠 tháng chống chọi với bệnh tật, mẹ ra đi. Ngày mẹ mất, ba khóc lóc thảm thiết, tôi thương mẹ nên hận ba lắm. Tôi nói: "Hành hạ, đánh đập🍃 cả đời, giờ người chết rồi khóc cho ai coi?". Nhiều lúc thương mẹ, tôi hận ba, thế nhưng ba lại cực kỳ thương con cháu, chưa bao giờ đánh đập chị em tôi, con tôi thì ông chăm từng miếng ăn giấc ngủ. Giờ tôi chỉ muốn xin mọi người lời khuyên, nên làm sao cho trọn bổn phận con cái khi lòng không nhịn nổi những lúc nhớ về mẹ, nhớ tới những tháng ngày khổ sở của mẹ. Xin cảm ơn.
Hà
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc