Tuần trước tôi có rẽ vào cây xăng gần sân Mỹ Đình, Hà Nội định đổ đầy bình xăn⛄g vì kim xăng báo đã hết. Nhưng khi mở ví ra thấy chỉ còn 600 nghìn nên tôi quyết định chỉ mua 500 nghìn (cũng được non nửa bình xăng v🗹ì thông thường khi mua đầy bình xăng là khoảng hơn 1 triệu).
Tôi mở bình xăng nhưng người phụ nữ bán xăng yêu cầu lùi lại xe để dễ bơm xăng hơn. Khi tôi xuống xe thì chị ta đã cho đầu vòi xăng vào bình xăng và đang bơm (có nghĩa là lúc đó tôi không kịp kiểm tra động tác bơm xăng của chị ta). Đồng hồ trên cây xăng chỉ 500 nghìn, tôi trả tiền xong và phóng xe đi luꩲôn.
Đi một quãng, tôi mới chợt nhận ra kim đồng hồ xăng của xe chỉ số xăng chưa được 1/4 bình (đồng hồ báo xăng của xe chia làm 4 phần, kim xăng chỉ chưa đến phần thứ nhất), tôi 𝓰liền quay xe lại và yêu cầ🅘u gặp phụ trách cửa hàng.
Người bán hàng nhận ra tôi liền bảo "chắc là đồng hồ xăng của xe bị hỏng chứ làm gì có chuyện đó". Tôi không chịu vì xe tôi là xe mới, vẫn đổ xăng thường xuyên, đầy bình là hết hơn 1 triệu đồng. Tôi nói൩ là nếu không cho gặp phụ trách cửa hàng tôi sẽ phản ánh lên báo, thì lập tức người phụ nữ kéo tôi về một chỗ và dịu dọng "em nói nhỏ thôi, bây giờ chị sẽ đổ thêm cho em đến khi nào em đồng ý thì thôi".
Sau đó chị ta đổ cho tôi thêm 300 nghìnn nữa lúc đó🅷 vạch kim đồng hồ xăng của xe cũng chỉ đến gần nửa bình xăng và chị ta bảo thế này là được rồi nhé. Chỉ riêng bán xăng cho tꦉôi, một lần mà chị ta đã suýt ăn cắp được 300 nghìn, vậy với những người khác thì sao?
Ví thử chị t⛎a ăn cắp một ít thì chắc là tôi và các bạn sẽ khó lòng phát hiện ra được.
Hellen Pham
Chia sẻ những câu chuyện đời sống xã hội của bạn tại đây.