NSƯT Bảo Quốc (phải) trong vở Nghêu Sò Ốc Hến. |
- Các tiểu phẩm hài đều đã được kiểm duyệt trước khi diễn nhưng vì sao một số tác phẩm vẫn có nội dung quá dung tục?
- Đâu phải dễ dàng nhặt hết những "hạt sạn", Sở Văn hóa - Thông tiꦆn TP HCM đã mở lớp bồi dưỡng kiến thức chính trị cho diễn viên hài. Anh em nghiêm túc học tập, nhưng 16 buổi học chưa thể làm được việc chấn chỉnh đồng loạt. Vấn đề là phải kêu gọi ý thức diễn viên hài hướng tới tiếng cười lành mạnh. Làng hài TP HCM hiếm kịch bản có chất lượng. Các nhóm hài cố gắng tìm đề tài thời sự để viết. Nhưng hầu như các kịch bản đều rơi vào tình trạng đẻ non, công tác biên kịch quá kém, nên các tiểu phẩm cứ nhàn nhạt.
- "Chợ" mua bán tiểu phẩm hài cũng đang hoạt động rầm rộ với giá rao bán từ 1 triệu đồng đến 2 triệu đồng/tiểu phẩm. Anh nghĩ sao về vấn đề này?
- Chuyện mua bán là quyền cá nhân của tác giả và người sử dụng. Nhưng theo tôi cái gì quá đà, chạy theo số lượng thì chất lượng không cao. Trước đây, kịch Trong nhà ngoài phố "chết" là bởi một số cây bút lao vào viết vội, thiếu thực tế, chỉ nằm nhà sáng tá🔴c thì lấy đâu chất liệu sống để khơi gợi tiếng cười thâm thúy𓆏.
- Hiện nay "cười" xuất hiện tràn lan từ trong nhà ra tới ngoài ngõ. Anh có thấy đây là điều không bình thường?
- Sân khấu hài phát triển theo quy luật cung và cầu. Tuy nhiên tiếng cười đang bị bán rẻ vì một số người nghĩ làm diễn viên hài dễ quá. Tại Gala cười 2003, các nhà tổ chức đã đúc kết một kinh nghiệm xương máu: Không phải danh hài nào cũng chọc cười được khán giả ở những vùng miền khác nhau. Do đó sẽ không có giải nhất, nhì, ba cho Gala cười 2003 mà chỉ có giải diễn viên hài được yêu thích nhất. Thực tế cho thấy có những ngôn từ khi diễn khán giả miền Nam cười, nhưng ra diễn ở miền Bắc khán giả không hiểu... Gala cười 2003 cho các nhóm hài được chọn tiểu phẩm cũ, do đó có nhóm thiếu tiết chế, diễn quá đà, làm cho nội dung vở diễn không thích hợp khi đài truyền hình phát sóng cho hàng triệu người xem. Rút kinh nghiệm này, hôm Đài Truyền hình TP HCM mời diễn viên hài họp bàn chương trình 30 phút cười, chúng tôi đã yêu cầu phải đầu tư kịch bản kỹ. Phải tạo sân chơi thư giãn mang tính thẩဣm mỹ cao, đừng biến tiếng cười thành thứ hàng xa xỉ phẩm, chua xót lắm.
(Theo Người Lao Động)