Vợ đẹ𝔍p, con khôn, tôi luôn cố gắng lo đầy đủ cho vợ con, yêu thương họ hết mực. Tuy nhiên, trong góc khuất của mình, tôi vẫn dà♐nh một vị trí cho tình cũ, đó là người tình đầu hồi đại học. Em bao lần đoạn tuyệt, cắt đứt liên lạc, rồi đồng ý gặp lại chỉ để nói rõ quan điểm về ý định làm bạn của tôi sau bao nhiêu năm tôi tìm cách liên lạc, theo dõi em.
Sau lần gặp gỡ của chúng tôi, tôi vào trang cá nhân trên mạng xã hội tìm kiếm em nhưng không kết bạn, rồi lặng lẽ theo dõi. Cuộc sống em vẫn bình dị, không có gì đặc sắc khi quẩn quanh với hai đứa con gái, làm vườn sau giờ dạy. Chỉ có điều, mỗi lần em đăng hình mặc áo dài lên lớp, mấy thằng bạn trong nhóm đại học của tôi, trong đó có cả người hồi trước cùng lớp theo đuổi em, vào bình luận chọc em. Em vẫn trả lờ🍌i lại, nhã nhặn, chừng mực như tính cách vốn cố. Những lúc ấy, tự nhiên tôi thấy ghen tức vô độ, bực bội, khó chịu.
Tại sao mười mấy năm tôi tìm em, chỉ muốn bình thường lại mối quan hệ, em không thèm để tâm, không chịu gặp, gặp thì đi cùng chồng? Tất cả bạn bè chung của chúng tôi, em vẫn giữ liên lạc như thường, còn tôi em chừa ra? Không lẽ tình yêu suốt mấy năm đại học của chúng tôi vô nghĩa? Tôi vẫn đi làm, vẫn yêu thương vợ con, còn nhiều mối quan hệ tốt đẹp, cꦏớ sao phải mãi suy nghĩ về chuyện này?
Như Thành
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc