From: G&M M&G
Sent: Monday, July 16, 2007 8:45 PM
Subject: Uyên nên xem lai ban thân mình
Tôi tên là Hùng. Tôi đọc tâm sự của bạn ngay khi nó được đăng. Tôi định viết ngay cho bạn, nhưng cứ khất mãi vì mối quan hệ của tôi cũng xấu đi. Bạn gái tôi cũng xử sự giống như bạn vậy.
Hôm nay tôi tìm lại mục đăng bài của bạn và xúc động thực sự khi đọc những lời góp ý gửi cho bạn.
Tôi phải nói với bạn rằng, đàn ông chúng tôi đa phần có tư tưởng thoáng trong các mối quan hệ. Chúng tôi không hề muốn cấm đoán, áp đặt hay xét nét đối với bạn gái mình. Hơn ai hết chúng tôi muốn người mình chọn được moi người yêu quý. Nhưng chúng tôi luôn có sĩ diện và ý muốn được khẳng định chủ quyền của mình.
Bạn chờ cho cây si của bạn tỏ tình rồi mới trả lời dứt khoát là không thích họ? Ban tưởng như thế sẽ tỏ ra mình nghiêm túc trong mối quan hệ với bạn trai bạn sao? Tôi lại nghĩ là khi một người con trai tỏ tình với người con gái thì lúc đó tình cảm của anh ta là cao trào nhất. Họ ắt phải hy vọng lắm rồi. Và ai đã cho họ hy vọng như vậy? Chính là người con gái.
Bạn có thể hiện như thế nào thì người ta mới hy vọng như thế chứ. Tôi muốn nói là bạn đã tạo cơ hội cho người ta. Bạn mong chờ một mối quan hệ mang tính chất bình thường, nhưng tốt đẹp ngay sau đó. Bạn nhầm lớn rồi đấy. Nếu là tôi, tôi sẽ có ấn tượng không tốt về bạn, không muốn nói là hận bạn. Vì bạn đã cho tôi cơ hội. Và bạn thì đã có bạn trai rồi (nếu chưa thì mọi chuyện lại khác).
Đấy là chưa kể đến thái độ của bạn với bạn trai của bạn trong thời điểm nhạy cảm này. Nếu bạn hờ hững một chút thôi cũng đủ làm anh ta suy nghĩ. Chính bạn chứ không ai khác đã tự gieo sự đa nghi vào đầu bạn trai mình. Bạn vẫn nhẹ nhàng, lễ phép với anh ấy nhưng liệu anh ấy có cảm thấy mình cũng đang được đối xử như những người khác không?
Tôi tin là niềm tin mà anh ấy dành cho bạn sẽ giảm đáng kể, và anh sẽ tự hỏi hiện tại mình đang có gì, mình là gì với cô ấy? Chẳng có gì là chắc chắn cả. Và tôi tin anh ta sẽ có những biểu hiện có thể gọi níu kéo, nhưng cũng không quá bi lụy vì sự tự trọng. Sự nhiệt tình của anh ấy cũng giảm để tránh cho mình bị tổn thương nếu ''có gì đó xảy ra''. Đi kèm là sự hờn dỗi, thờ ơ, không vui vẻ. Và bạn cảm nhận đó là sự ghen tuông, ích kỷ.
Tôi viết những lời này như muốn nói với bạn gái tôi vậy. Tôi và em cũng sắp kết thúc vì những lý do như trên. Tôi thấy buồn. Tôi buồn về cách cư xử của em nữa. Tôi tin tưởng em và cũng rất tự tin về bản thân mình. Tôi không quá lo lắng ai đó sẽ cướp em khỏi tôi. Bạn hãy nghe tôi tâm sự chuyện của mình. Điều đang làm tôi khổ sở.
Mối quan hệ của chúng tôi đang tốt đẹp. Thế rồi người thứ ba xuất hiện. Đó là anh hàng xóm dưới quê của em. Cả hai chúng tôi đều nhận ra anh ta là một cây si. Em cũng bảo quý anh ấy nhưng không thích, chờ anh ta nói ra để dứt khoát. Tôi không đồng ý nhưng cũng không quá bận tâm. Nhưng cái buổi tối mà tôi không quên từng chi tiết và lời nói. Khi cả ba người gặp mặt ở nhà em. Tôi thấy một bông hồng ở phòng. Tôi cư xử vẫn khéo và vui vẻ, nhưng em thì không có bất cứ một biểu hiện nào nâng tôi cao hơn người kia cả.
Tôi thấy mình thật sự lẻ loi, trống rỗng. Sau đó em nói vì cả nể nên hai người đó đi chơi chung vào buổi tối. Anh ta đến thường xuyên, hay tặng quà. Còn với tôi, em thờ ơ hơn, xã giao hơn. Tự trọng, tôi cũng tỏ ra lạnh hơn, ít quan tâm hơn. Đó là lý do em nói những cuộc đi chơi không còn vui nữa. Em nói em cần thời gian để xem xét lại mối quan hệ, rằng hồi mới quen em thấy cũng hợp và nghĩ tôi là người nhẹ nhàng, quan tâm còn bây giờ thấy một số điểm không hợp nữa, và sự quan tâm của anh chưa đủ để em cảm nhận là người yêu.
Hết nói. Tôi chẳng biết phải hiểu như thế nào nữa. Em nghĩ cho em, nhưng có nghĩ về những cảm nhận mà tôi dành cho em không? Em nói không muốn liên lạc để cả hai cùng nhìn nhận lai sự việc, về những lần cãi nhau gần đây. Có phải ý em là để tôi dần nhận ra là em muốn dừng lại, em tránh cho tôi bị tổn thương, vì không nói thẳng ra là phong cách của em mà!
Giờ đây chúng tôi gần như chia tay. Thậm chí đến lúc này khi nói chuyện, em vẫn cười nói thân mật. Nhưng không hiểu sao tôi lại cứ nghĩ em cũng đang nói chuyện như với những người khác vậy. Và không có tôi thì sẽ có những người khác quan tâm đến em, ra vào cổng nhà em. Tôi đang nghĩ vậy đấy.
Đây là lá thư góp ý của tôi cho bạn, nhưng lại muốn bạn nghe câu chuyện của tôi. Đây thực sự là những lời tâm huyết của tôi. Dù muộn, tôi vẫn mong ban biên tập cho đăng bài của tôi.
Chúc Uyên thành công trong cuộc sống và nếu có thể hãy hồi âm cho tôi, tôi thực sự đang bế tắc. Tôi muôn chính bạn hãy cho tôi một lời khuyên. Con gái các bạn đang nghĩ gì vậy?