(Bài viết Ý Kiến không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com.)
Những khoản nợ thật đáng sợ. Tuổi xuân của tôi đang chết dần chết mòn vì trả nợꦦ cho người thân. Bao nhiêu cố gắng, tiết kiệm tiêu từng đồng, nhưng khi trả nợ vẫn phải vay mượn và cứ nhận lương là trả, hàng chục triệu. Tôi cũng rất buồn nhưng không biết làm sao. Chấp nhận số phận mình vậy.
Đã 27 tuổi, mà chẳng dám nghĩ đến chu🅷yện yêu đương. Nhiều khi cũng không dám tin sự việc kinh khủng này lại có thể xảy ra với gia ꦛđình mình, với mình. Thật sự rất mệt mỏi và chẳng còn muốn giao tiếp với ai.
Ở tuổi 25-26, khi các bạn cứ đăng những status buồn vì chênh vênh công việc, yêu đương thất tình các thứ, thì lòng tôi luôn nặng trĩu vì nợ. Tôi cũng chỉ ước mình có được những nỗi buồn của riêng mình như các bạn cùng trang lứa. Tôi biết ngoại ngữ nên công việc không tệ, tôi không yêu đương nhiều nên chẳng buồn vì tình cảm. Giá như không có nợ của người thân, thì 💦tôi đã bắt đầu được tận hưởng cuộc sống và đỡ đần bố mẹ.
Vì nợ mà người thân của mình sống khốn khổ (vì dại nên nợ, vay từ app nên con số đội lên 🌳không tưởng), thì mình chẳng thể sống yên ổn được. 🍸Vì sinh ra là người một nhà, tôi chẳng thể làm khác được.
Mọi người cứ bảo đừng cho người thân vay tiền này nọ, tôi th🌊ực sự rất buồn. Lòng tôi không bao giờ được bình yên khi người thân vẫn ngày đêm lo chạy vạy tiền trả nợ. Tôi cũng đã cố gắng rất nhiều để trả nợ giúp họ, tôi đã vay hết tất cả những người bạn bè thân thích, tôi luôn thầm cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã không bỏ rơi khi tôi khó khăn.
Nhưng tình hình vẫn chẳng thể khá hơn là bao, mấy nă꧙m rồi, nợ vẫn hoàn nợ, tôi còn sợ, cứ thể này mọi thứ sẽ không thể cứu vãn được. Những người ấy có vấn đề gì, thì꧃ từ giờ đến cuối đời tôi cũng chẳng thể sống vui được.
>>Chia sẻ bài viết của bạn cho trang Ý kiếntại đây.