Tôi hỏi cây tần bì
Người yêu tôi ở đâu
Cây tần bì im lặng
Đứng nhìn tôi cúi đầu
Tôi hỏi cây dương trắng
Người yêu tôi ở đâu
Cây dương thả vào tôi
Những lá vàng tơi tả
Bạn thân ơi có biết
Người yêu tôi ở đâu
Nơi nao nàng đang trốn
Cho hồn tôi nỗi sầu
Bạn thân tôi khẽ nói
Người yêu anh tìm ư
Người yêu anh năm cũ
Là vợ tôi bây giờ
Tôi hỏi thu muộn sầu
Người yêu tôi ở đâu
Thu qua trả lời bằng
Những trận mưa dai dẳng
Tôi hỏi cơn mưa xuống
Người yêu tôi ở đâu
Mưa tuôn giọt lệ rơi
Ở bên ngoài khung cửa
Tôi hỏi trăng nhiệm màu
Người yêu tôi ở đâu
Không thưa một lời nào
Trăng nằm trong mây ngủ
Tôi hỏi luôn mây nữa
Người yêu tôi ở đâu
Mây im lặng hồi lâu
Rồi tan vào xanh thẳm
Người yêu anh năm cũ
Bây giờ là vợ tôi!
(Phạm Xuân Nguyên dịch từ thơ Vladimir Kirshon)