Em nơi nào hàng cây biết không?
Em phương nào tần bì nói đi
Cây xanh lắng im trong trời chiều
Không nói em ở chốn nào
Em nơi nào, hàng phong biết không?
Một miền nhớ giữa trái tim tôi
Cây phong trút lá xuống bên tôi
Từng chiếc lá thu nhẹ rơi
Em nơi nào người yêu dấu ơi!
Ta vẫn tìm thu vàng biết không?
Lao xao thu đã cơn mưa sang
Không nói em ở chốn nào
Ơi cơn mưa hãy nghe trái tim tôi
Em nơi đâu em đang nơi đâu?
Gió khóc than ngoài hiên nhà
Có biết ta đau thương?
Em nơi nào vầng trăng phía xa
Mãi đi tìm trong trái tim tôi
Trăng kia nấp sau mây nơi xa
Không nói em ở đâu
Tôi trông lên những đám mây xanh
Em yêu ơi em đang chốn nơi nao
Những đám mây chợt tan dần
Còn những trống vắng trong tim tôi
Em nơi nào, bạn ơi biết không
Hỡi anh bạn thân thiết bên tôi
Anh hãy nói, cho tôi niềm tin
Hãy nói em ở đâu
Anh ấy nói, ánh mắt trang nghiêm
"Cô gái ấy rất say đắm yêu anh
Cô ấy đã không...những yêu thương
Người ấy trong sáng như những bông hoa
Chỉ tiếc anh đã chẳng biết yêu thương
Người ấy vợ tôi bây giờ
Cô ấy yêu anh, từng rất yêu anh
Người ấy, vợ tôi bây giờ".
(Lê Tự Minh dịch từ thơ Vladimir Kirshon)