Tôi xin chia sẻ về chuyến đi Myanmar của tôi, để nói về vấn đề xe máy xe hơi:
𝄹
Lề đường ở thành phố Yangon rất thông thoáng, tuyệt nhiên không có chiếc xe máy nào lao lên lề đường (ôtô dĩ nhiên không thể leo lề rồi). Tôi đi bộ 2-3km mà không gặp vấn đề nào, dù thời tiết cũng chả mát mẻ gì.
🏅Xe hơi họ đi cũng là loại khá cũ kỹ, một số chiếc có thể nói là còn tệ hơn cả những loại xe tập lái ở nước ta. Người dân ở đó đi xe buýt rất nhiều dù xe buýt chất lượng xập xệ hơn nước ta rất nhiều.
>> Xe máy và lệnh cấm ở Myanmar
𝔉Phải ra ngoại ô tầm 15-20km may ra mới thấy được xe máy nhưng tuyệt nhiên tôi không hề nghe họ than phiền gì về việc đó dù phải di chuyển trên những chiếc xe buýt xập xệ.
🉐Và phải nói thêm một điều là Yangon nhìn không khác gì Sài Gòn, Hà Nội những năm 1990 (theo lời hai bác U60 trong đoàn của tôi đi). Tuy còn nghèo vậy đấy nhưng người dân Myanmar không hề than phiền về việc cấm xe máy vào nội đô. Từ đó thử suy ngẫm xem lý do thực sự chúng ta phản đối việc cấm xe máy là gì?
Dù có hệ thống giao thông công cộng lạc hậu hơn Việt Nam, Myanmar vẫn cấm xe máy hoạt động tại Yangon từ năm 2003. Xe máy bị cấm triệt để trong toàn thành phố và hạn chế ở 6 thị trấn ngoại ô Yangon, để xe đạp và xe đạp điện di chuyển. Nhà chức trách thành phố đặt quyết tâm rất cao và trừng phạt nặng những người vi phạm luật lệ.
Việc cấm xe máy khiến tình hình giao thông tại trung tâm thủ đô Yangon trở nên thông thoáng hơn và tình trạng tai nạn cũng suy giảm.
>>Chia sẻ bài viết của bạn cho trang Ý kiến tại đây.