Tôi lấy chồng năm 25 tuổi, con gái 7 tuổi. Hồi đầu, ba mẹ tôi không thích anh vì cho rằng tính cách anh yếu đuối, thế nhưng ông bà cũng không phản đối. Lấy nhau được 2 năm thì anh gây tai nạn gi𒈔ao thông, phải đền bù cho gia đình nạn nhân hết sạch tiền ti๊ết kiệm của hai vợ chồng. Chồng tôi từ đó cũng đi lại khó khăn, bỏ việc, ở nhà. Bố tôi thương hai vợ chồng nên cho vào ở một căn hộ của ông để đỡ tiền thuê nhà. Anh bàn với tôi đón mẹ chồng lên để bà giúp chăm sóc anh và con chúng tôi. Tôi cũng đồng ý.
Sáu năm trôi qua, chồng không đóng góp một đồng nào cùng tôi. Tôi xin anh làm bất kỳ việc gì để kiếm tiền mà không cần ra ngoài, mua cho anh máy tính, đăng ký cho anh các khóa học nhưng đều công cốc. Mẹ chồng cũng không hề động tay vào việc nhà. Trước dịch, mỗi ngày tôi dậy sớm, nấu ăn sáng cho cả nhà, lúc đ♏ó mẹ con anh vẫn ngủ. Tôi đưa con đi học rồi đi làm, tối về lại nấu nướng dọn dẹp. Trong thời kỳ dịch bệnh, tôi không đi làm nh♒ưng vẫn phải làm online, lúc đó mới tận mắt chứng kiến anh và mẹ chồng cả ngày chỉ ngồi xem tivi và nói chuyện phiếm, đến bữa chờ tôi dọn cơm. Nay tôi đi làm trở lại, nhờ chồng trông giúp cho cháu học online nhưng ngay cả việc này anh cũng không làm được. Cô giáo nói với tôi rằng cháu hay vào học muộn, bài tập cũng thiếu.
Bố đẻ hôm trước gọi điện nói tôi phải ly dị anh và mời mẹ con anh ra khỏi nhà; nếu tôi làm được điều đó thì ông sẽ ký꧑ giấy tặng tôi luôn căn nhà để ở và có vốn nuôi con. Tôi không ly dị thì ông sẽ mời cả 4 người ra khỏi nhà. Bố nói sẵn lòng nuôi ch🎃áu ngoại nhưng tôi không nghe lời thì ông bà cũng không cần đến tôi, ông không đồng ý gián tiếp nuôi con rể không có ý chí. Tôi chỉ muốn chấm dứt cuộc hôn nhân này một cách êm đẹp, xin các bạn tư vấn.
Trang
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc