Vợ chồng tôi đều là dân tỉnh lẻ, từ lúc yêu nhau, kết hôn và sinh con đều ở trong căn phòng trọ chật chội chỉ 25 m2. Bé con nhà tôi không biết có phải vì môi trường sống đông đúc, ẩm thấp không mà ốm đau suốt. Đó cũng là lý do chúng tôi quyết đ🤪ịnh mua nhà khi trong tay chỉ có 300 triệu đồng tiền tiết kiệm.
Ngày trước khi lấy chồng, toàn bộ số tiền đi làm của tôi đều để dành để nuôi hai em ăn học và cho bố mẹ sửa sang nhà cửa nên không có vốn liếng gì trong tay. Đến khi lấy chồng, chúng tôi lại dùng số tiền mừng cưới để đổi xe, sắm sửa đồ đạc chứ chưa nghĩ gì đến việc tiết kiệm mua nhà. Phần vì khi ấy còn trẻ, vợ chồng sống thế nào cũng được, phần thì lại nghĩ với mức lương 20 triệu đồng thì biết đến bao giờ mới để dành đủ tiền để 🐎mua nhà, nên là thôi, cứ thuê nhà sống cũng được.
Tuy nhiên, mọi thứ bắt đầu thay đổi khi đứa con gái bé bỏng của tôi chào đời năm 2016. Đúng thời điểm tôi sinh bé thì dãy trọ sửa sang lại nên lúc nào cũng ồn ào, bụi bẩn, ẩm ▨thấp. Con sinh ra ở nhà thì ít, ở viện thì nhiều. Bác sĩ nói do môi trường sống không trong lành, nhiều vi khuẩn, bụi bẩn nên con bị viêm phổi.
Nhìn dây dợ truyền lằng nhằngꦦ trên tay đứa con bé bỏng, tôi xót xa vô cùng. Chồng tôi khi ấy cũng bắt đầu♕ thay đổi suy nghĩ, anh nói với tôi "hay là mua nhà, chứ để con khổ sở thế này, chịu không nổi". Nhìn chồng, nhìn con, tôi gật đầu đồng ý. Bản thân vợ chồng tôi thì có thể sống thế nào cũng được, chứ bé con thì phải dành những điều tốt nhất.
Nói là làm, chồng tôi bắt đầu lên mạng tìm kiếm các dự án nhà trả góp. Sau khi tính toán quãng đường đi làm, nhìn lại tình hình tài chính của hai vợ chồng. Chúng tôi quyết định mua một căn chung cư tại khu vực Linh Đàm. Căꦫn nhà này tuy không mới nhưng diện tích phù hợp với gia đình nhỏ của tôi. Đặc biệt,🅘 chủ nhà cũ lại sống rất ngăn nắp, sạch sẽ nên căn nhà vẫn chẳng khác mới là mấy.
Chúng tôi quyết định mua chung cư cũ vì đã có sẵn nội thất, khôn♎g phải sửa sang lại nhiều. Khi ấy tiền tiết kiệm và vay mượn thêm họ hàng, bạn bè của vợ chồng tôi được 300 triệu đồng. Căn nhà 60 m2 có tổng giá trị là thời điểm đó là hơn 700 triệu đồng, có nghĩa là vẫn thiếu hơn 400 triệu đồng.
Không còn cách nào khác, tôi đành phải về quê mượn sổ lương của bố mẹ chồng để cắm tạm, lấy tiền trả đủ cho chủ nhà để sang tên trước. ℱSau đó cắm sổ nhà để trả tiền lại cho bố mẹ.
Sau khi thu xếp xong tiền nhà, chúng tôi dọn về ngôi nhà mới để ở. Cảm giác khi ấy thật khó tả, quyết định mua và sở hữu nhà chỉ trong vỏn vẹn hai tháng. Tính ra với mức lương 20 triệu đồng, mỗi tháng trả 6 🌱triệu đồng ngân hàng (trong 𓃲đó có 4 triệu đồng tiền gốc và 2 triệu đồng tiền lãi) thì chúng tôi vẫn còn dư một khoản để trang trải cuộc sống. Chịu khó dành dụm và tiết kiệm thì khoảng 8-9 năm là có thể trả hết nợ.
Mục tiêu đặt ra là thế nhưng từ ngày có nhà𒀰, có nợ, chồng tôi bắt đầu cày quốc để làm thêm việc bên ngoài, có thêm thu nhập nên việc trả nợ nhanh hơn dự tính. Chúng tôi đã trả hết số nợ ngân hàng chỉ sau 5 năm. Bây giờ, chúng tôi có dự định chuyển sang một căn hộ khác rộng rãi hơn để chuẩn bị chào đón thiên thần nhỏ thứ hai chào đời.