Tôi là người viết bài Trăm nghìn cử nhân thất nghiệp nhưng tôi chỉ t🅘uyể𝓡n được 2 người v🀅ới mụ♎c đích để chia sẻ với bạn Bi Min tác giả bài 'Chủ doanh nghiệp phꦫải cầm nhà vay ngân hàng để trả lương công nhân'. Tôi đã đọc tất cả các bình luận của mọi người, xin cảm ơn mọi người đã quan tâm, dù lời chia sẻ động viên có, chê bai cũng có. Tôi nói ra nỗi lòng của mình 🧔(có thể có cả những doanh nghiệp như chúng tôi nữa), để các bạn biết được các doanh nghiệp phải vất vả như thế nào trong thời buổi hiện nay.
Tôi xin sơ lược một chút về bản thân và doanh nghiệp của tôi. 𝕴Tôi là thế hệ 7x ꧃đời đầu, sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, học ĐH Kinh tế Quốc dân, vì thế có máu kinh doanh từ khi còn đang ngồi ở giảng đường. Tôi đã từng trải qua nhiều cơ cực trong cuộc sống thời bao cấp, khi ra trường cầm tấm bằng cử nhân trong tay, tôi đi làm ở Hải Phòng, làm công nhân 3 năm trong nhà máy, rồi làm nhân viên của Phòng Kinh doanh được 3 năm.
(Xem thêm: 'Giám đốc đi xe xịn, ăn nhà hàng nhưng lương công nhân thấp, t🌳rả chậm')
Sau đó tôi chuyển về Hà Nội, lại làm công nhân ở nhà máy 2 năm nữa rồi mới làm nhân viên điều độ sản xuất của Phòng Kế hoạch. Làm ở Phò♒ng Kế hoạch được 2 năm thì tôi chuyển lên Tổng công ty (2 nhà máy tôi làm đều là của một Tổng công ty thuộc Bộ Công Thương bây giờ). Về Tổng công ty tôi làm nhân viên vật tư được 1,5 năm, sau đó tôi chuyển sang làm nhân viên Kinh doanh thép.
Phòng Kinh doanh của tôi có nhiều mảng, tôi được phân công làm mảng Kinh doanh thép nhập khẩu, chúng tôi tự lo đầu vào và đầu ra từ lúc đàm phán với nước ngoài, ký hợp đồng, mở L/C, ﷺnhập khẩu hàng về kho, bán hàng, thu tiền, phòng kế toán chỉ mở két chờ tiền về, doanh thu, lợi nhuận theo chỉ tiêu của Tổng giám đốc giao.
Hơn 10 năm làm kinh doanh thép, nay Hải Phòng, mai ♑TP HCM, tôi quyết định nghỉ làm tại Tổng Công ty, khởi nghiệp tại TP HCM năm 2013 khi đã ngoài 40 tuổi. Khi tôi nghỉ, rất nhiều đối tác, khách hàng muốn đầu tư vốn, hợp tác với tôi để tận dụng khả năng kinh doanh của tôi, nhưng tôi nói “không”, vì tôi không muốn cạnh tranh với nơi mình đã từng gắn bó.
(Xem thêm: Bẫy rình rập người đi xuất khẩu lao động)
Tôi hợp tác với hai người bạn, khởi nghiệp s𝔉ản xuất và kinh doanh các mặt hàng hoàn toàn kh🍷ác, với số vốn là 1,5 tỷ đồng, số lao động là 7 người. Chúng tôi lao vào làm quên ngày đêm, giám đốc, phó giám đốc đi xe máy giao hàng là bình thường.
Năm đầu là chỉ biết bỏ tiền để khai phá thị trường, doanh thu chỉ từ 80-150 triệu đồng mỗi tháng. Năm thứ hai khá hơn chút nhưng vẫn chỉ là bỏ tiền ra để tiếp tục khai phá thị trường (lúc này, nói෴ thật là hai người bạn kia đã nản, tôi thì cũng nản nhưng không thể buông xuôi).
Năm thứ ba, lúc này 🐈thị trường đã biết đến chúng tôi, doanh thu tăng lên khá cao gần 10 tỷ đồng một năm. Năm thứ tư là 15 tỷ, năm thứ 5 dự kiến là hơn 20 tỷ, số lao động lúc này là 10 người. Xin nói thêm rằng, các mặt hàng chúng tôi sản xuất và kinh doanh giá trị không lớn, từ 20 nghìn đến 1 triệu đồn🌼g đối với sản phẩm sản xuất hàng loạt, còn sản phẩm sản xuất theo đơn đặt hàng thì cao hơn chút.
(Xem thêm: Lương tăng nhanh thứ hai châu Á, sao công nhân Việt𝔉 vẫn không đủ sống?)
Trình bày như trên để các bạn thấy, khởi nghiệp nó 👍cơ cực tới mức nào, để có xe hơi, ăn mặc tươm tất đi giao dịch chúng tôi phải trả giá ra sao? Để sản phẩm báℱn được cho các công ty FDI, các tập đoàn, công ty trong nước… chúng tôi phải hợp tác, phải lao tâm khổ tứ thế nào?
Bạn Sang bình luận: “Lương có 8-10 triệu mà đòi hỏi, train lại từ đầu là đúng rồi. Trả 80-100 triệu xem, khỏi cần train, người giỏi có mà đầy, vào nó train lại cho💝 nữa là đằng khác”.
Tôi sẵn sàng thuê bạn làm giám đốc, trả lương bạn 80-100 triệu đồng nếu bạn mang về cho chúng doanh thu 50 tỷ mỗi năm, lãi ròng 10% doanh thu, mỗi năm tăng trưởng 🌊10%.
(Xem thêm: Bỏ lương tối thiểu thì công nhân không đủ sống)
Bạn có dám thử sức không? Chỉ những người dám bỏ việc nhẹ nhàng, làm công ăn lương ổn định để lao vào việc khó, để khởi nghiệp thì mới có cơ hội để làm giàu cho gia đình, tạo công ăn việc làm cho người khác (chúng tôi cho mọi người trong công ty góp một chút vốn để có trách nhiệm hơn với sản phẩm mình làm ra và cũng là để tăng thêm thu nhập), góp một chút vô cùng nhỏ bé phát triển đất nước. Và giờ đây tôi tự hào rằng tôi đã có chút thành quả gặt hái được khi dám làm như vậy, và có lẽ tôi may mắn hơn rất nhiều doan♌h nghiệp khởi nghiệp khác đã không tồn tại được.
Đối với những sinh viên mới ra trường, nếu các bạn chỉ chăm chăm tìm kiếm các công ty lớn, doanh nghiệp nước ngoài, làm ở các khu công nghiệp, khu chế xuất, với môi trường làm việc đông người, chỉ làm một mảng rất nhỏ bé nào đó trong cả một hệ thống, một dây chuyền thì các bạn nên nghĩ lại. Tôi đi rất, rất nhiều nơi như vậy, nên tôi hiểu một phần nào và dám khẳng định, 30% số doanh nghiệp ở đó trả mức lương và các chế độ đãi ngộ khác thấp hơn chúng tôi, nhưng môi trường làm viêc thì cực kỳ gò bó, 🐲“nuôi nhốt” từ sáng tới tối khuya.
Chia sẻ ý kiến của bạn tại đây.
Trần Thắng
>> Xem thêm: Vì 🔯sao tăng ca chỉ n♓hận 30.000 đồng nhưng công nhân không kiện?