Lúc tôi còn học lớp 10, giáo viên chủ nhiệm nói rằng: "Các em hãy trân trọng những giây phút còn được ở bên cạnh mẹ, cạnh gia đình. Các em chẳng còn nhiều thời gian nữa đâu. Rồi mấy đứa sẽ đỗ đại học, sống xa nhà, có việc làm, lấy chồng lấy🉐 vợ". Lúc đó tôi nghĩ thật nhảm nhí khi mà còn tới tận ba năm cấp ba, hàng nghìn ngày nữa cơ mà, có phải cô làm quá không? Rồi tôꦉi lại nghĩ học đại học trên Hà Nội chứ có phải ở đâu xa đâu, thích là bắt xe về thôi.
Nhưng tôi đã sai thật rồi. Thật sự, thời gian trôi qua thật nhanh v𓆏à cuộc sống không màu hồng như ꧙suy nghĩ của một đứa học sinh cấp ba.
Lên đại học mọi thứ thật khác, lịch học rồi công việc làm thêm cứ cuốn tôi vào một cái guồng mà được gọi là cuộc sống đô thị. Ngày nào cũng vậy, tôi đi học cả ngày đến 💮tối đi làm và về phòng lúc đã nửa đêm. Tôi làm cả cuối tuần nữa. Tôo chẳng thể về nhà như đã nghĩ, chẳng ꦡthể gọi cho mẹ một cuộc điện thoại hỏi thăm: "mẹ khỏe không? mẹ ra sao rồi? mẹ đã ăn chưa?"...
Rồi có một ngày kia, tôi xin được nghỉ phép để về quê. Về nhà, mẹ tôi chạy ngay ra ôm vào lòng. Lúc ấy tôi đã khóc, tôi nhớ mẹ quá, nhớ vòng tay ấm ấp thơm mùi của mẹ. Tôi nhớ nụ cười ấm áp mỗi lần mẹ nhìn thấy tôi. Tôi nhớ hết. Và rồi tôi thấy tóc mẹ đã điểm hoa râm, mắt có nhiều vết chân chim, những vết nám tàn nhang ngày một rõ trên khuôn mặt mẹ. Mẹ đã già rồi ư? Tôi đã vô tâm như thế nào? Tôi đã bỏ quê☂n người phụ nữ, người đã chăm lo cho tôi suốt 22 năm ra sao. Tôi thật tệ, một đứa con hư.
Từ đó, tôi xin nghỉ việc, về nhà thăm mẹ nhiều hơn. Tôi tận dụng hết quỹ thời gian nghỉ ở nhà ở bên mẹ, trò chuyện và đi dạo với mẹ. Tôi còn nấu những bữa thật ngon cho mẹ ăn và mẹ làm những điều mẹ thích. Những ngày đó, k🎐hông ngày nào là mẹ không nở nụ cười hạnh phúc. Nhưng hết thời gian nghỉ, tôi lại phải lên trường. Mẹ buồn lắm.
Nhưng mẹ ơi, 🐽con sẽ lại về thăm mẹ. Con thương mẹ nhiều lắm!
Nguyễn Thủy Ngân
Từ ngày 3 đến 30/10, độc giả chia sẻ về người phụ nữ bạn luôn yêu thương và trân trọng nhất, hoặc tham gia bằng cách viết về chính mình nếu𒀰 bạn có một câu chuyện🎃 truyền cảm hứng muốn lan tỏa đến những người xung quanh, để có cơ hội nhận bộ trang sức PNJ. Độc giả gửi bài tham gia cuộc thi dưới dạng bài viết trong khoảng 500 - 1.000 từ có dấu, font Unicode, kèm theo ít nhất 1-3 hình ảnh minh họa là nhân vật người phụ nữ được nói đến trong bài.