Lưu Cảnh Sùng, 44 tuổi, là tổng giám đốc một công ty may mặc lớn ở thành phố Phật Sơn, tỉnh Quảng Đ🦄ông. Vốn có đầu óc thông minh, quan hệ tốt với chủ doanh nghiệp, ngay năm đầu tiên thành lập công ty, Lưu đã thu về 5 triệu tệ (17 tỷ đồng) và tăng lên không ngừng ở những năm tiếp theo. Sau đó, người đàn ông này sử dụng tiền kiếm được đầu tư bất động sản và gầy dựng được gia sản trị giá hàng trăm triệu tệ.
Ở tuổi 40, với danh tiếng và tài sản sở hữu, Lưu được coi ✱là tấm gương tự lựcꦯ thành công của tỉnh Quảng Đông và là thần tượng của nhiều người. Tuy nhiên bản thân ông cảm thấy trống rỗng, bởi mất đi cảm giác thân thuộc.
Vợ Lưu nghĩ rằng chồng nên làm việc chăm chỉ hơn nữa để kiếm tiền, có điều kiện sống tốt hơn, sống trong ngôi nhà lớn hơn và lái một chiếc xe tốt nhất🧸. Nhưng Lưu lại không nghĩ vậy. Ông muốn có một cuộc sống ổn định và yên tĩnh sau nửa đời người bận rộn. Mâu⛦ thuẫn vợ chồng vì thế ngày càng gia tăng.
"Đây không phải 🎶là câu hỏi ai đ🧔úng ai sai, mà chúng tôi theo đuổi những ý tưởng và suy nghĩ khác nhau", Lưu chia sẻ.
Năm 2012, Lưu từ Quảng Đông ♉đến núi Chung Nam của tỉnh Thiểm Tây để quay một bộ phim tài liệu về Đạo giáo. Không giống thành phố đông đúc và ngột ngạt, vùng núi này có cảnh đẹp và những loài chim quý. "Ở đây không có nhà cao tầng, không có các buổi tiệc tùng, hội họp triền miên và bia rượu tiếp khách. Điều đặc biệt là cũng không có những trận cãi vã vợ chồng", Lưu nhớ lại cảm nhận ban đầu khi được sống vài ngày trên núi Chung Nam.
Đây cũng là lần đầu tiên trong cuộc đời, người đàn ông này cảm nhận được sự bình yên của cuộc sống và hiểu thực sự cuộc đời mình muốn gì. Nhưng ông vẫ♛n còn có gia đình, công việc, vì vậy Lưu quay trở lại thành phố, tiếp tục nhịp sống quen thuộc. Tuy nhiên, sau một thời gian quen với cuộc sống yên tĩnh và nhàn nhã trên núi, Lưu bắt đầu cảm nhận được áp lực và nỗi đau mà thành phố mang lại cho mình. Ông manh nha ý định đi tu.
Ngay sau đó, người đàn ông này sắp xếp công việc và trở lại núi Chung Nam. Lần này, ông꧅ tự tay dựng một ngôi nhà tranh trên núi và đặt tên là "Nhà tranh Chung Nam". Ngôi nhà không lớn, chỉ kê đủ một chiếc giường, một cái bàn và một cái ghế. Mỗi sáng, Lưu dậy lúc bình minh, cầm chút đồ ăn 🐽rồi ra ngoài kiếm củi. Ông nấu cơm ngay trên núi, nước được lấy từ suối, ngày chỉ ăn một bữa sau đó ngắm cảnh và không bao giờ xem đồng hồ. Tuy cuộc sống đơn giản nhưng ông cảm thấy hạnh phúc.
Sáu tháng ở trên núꦅi, vợ Lưu dẫn con trai lên tìm chồng. Những giọt nước mắt của vợ và lời khẩn khoan của con trai, Lưu quay trở lại thành phố nhưng ý tưởng đi tu ngày càng trở nên mãnh liệt. Lần này, ông không còn hài lòng với việc tự tu tập nữa mà muốn trở thành nhà sư thực sự. Tuy nhiên, gia đình trở thành bước cản lớn nhất.
Khi nghe Lưu 🎐nói về nguyện vọng tu tập, bố mẹ vợ con đều nghĩ ông đang nói đùa. Sau đó mọi người đều phản ứng gay gắt, nhưng Lưu bỏ ngoài tai. Dù bị chỉ trích là người không biết lo toan cho gia đình, trốn tránh trách nhiệm nhưng cuối cùng người đàn ông này vẫn ký được vào đơn ly hꦿôn với vợ. Bạn bè hỏi như thế có quá đáng không, Lưu trả lời "Tôi đã buông tay!". Từ thời điểm đó, bố mẹ đẻ cũng tuyên bố từ mặt. Tháng 3 năm 2015, người đàn ông này chính thức xuống tóc và trở thành nhà sư.
Từ đó đến nay, người thân chưa một lần đến thăm ông. Hàng ngày Lưu ngủ dậy từ lúc mặt trời mọc và lên giường khi mặt trời lặn. Mỗi khi thức dậy, ông lꦇuyện tập sức khỏe, pha trà, đọc sách sau đó tụng kinh. Khi thờ▨i tiết đẹp, ông thường đi đến những nơi khác trên núi ngồi thiền và chỉ đi ngủ khi đã mệt mỏi.
"Giờ tôi có thể ngắm những bông hoa nở và tàn trước cửa chùa một cách nhàn nhã. Mong muốn của mỗi người khác nhau. Nhiều người nói tôi bội bạc và tàn nhẫn nhưng tôi c⛦hỉ chọn những gì mình muốn", gần đây Lưu chia sẻ quan điểm sống của mình.
Hải Hiền (Theo sohu)