- Kết hôn nhiều năm, làm thế nào chị vẫn giữ được sự bình yên và hạnh phúc giản dị của gia đình nhỏ?
- Trong đời sống hôn nhân, vợ chồng tôi luôn tìm cách đặt mình vào vị trí của đối phương để hiểu nhau, giúp nhau cùng hoàn thiện. Không có ai hoàn hảo nên đôi khi phải biết chấpꦡ nhận nhau. Hôn nhân của tôi may mắn chưa gặp sóng gió gì. Vợ chồng giận nhau nhiều lắm là một hoặc hai ngày. Ông xã tôi là người rất tâm lý, thương vợ con và rất hiểu cho nghề diễn của tôi. Dù nhiều khi vợ mê công việc bỏ bê chuyện nhà, anh vẫn chăm sóc, lo lắng và ủng hộ vợ hoàn toàn.
Nhưng sống ở đời mà chỉ nương nhờ may mắn thôi cũng không được. Tôi nghĩ hạnh phúc mình có được hôm nay một phần nhờ sự khéo léo sắp xếp🍃, cách cư xử của mình. Hai vợ chồng dù bận trăm công nghìn v🏅iệc, vẫn cố gắng duy trì bữa ăn tối đầy đủ cả nhà, tranh thủ mọi thời gian để dẫn con đi chơi cuối tuần và chia sẻ những khoảnh khắc bên nhau.
- Chồng chị sống ở Mỹ từ nhỏ, nhưng sau kết hôn, vì sao anh lại theo chị về Việt Nam định cư?
- Khi kết hôn, tôi chỉ qua Mỹ ở một thời gian ngắn rồi về. Sau đó, ông xã cũng hồi hương theo. Thứ nhất vì gia đình cha mẹ hai bên đều ở Việt Nam. Thứ hai, với tôi, được về Việt Nam như là "cá về với nước". Tôi đ💛ược làm nghề diễn viên, được sống trong môi trường hoạt động nghệ thuật quen thuộc mà từ đó mình đã trưởng thành, gầy dựng được tên tuổi. Vợ chồng tôi giống nhau ở tính nhanh nhạy, lăn vào môi trường nào cũng có thể bươn chải và gầy dựng cuộc sống.
- Vì sao gần đây chị đứng ra thành lập hai điểm diễn sân khấu theo mô hình kịch - cà phê dành cho khán giả TP HCM?
- Giờ là lúc tôi thấy mình có thể làm thêm nhiều việc để nối dài niềm đam mê sân khấu. Nhất là khi mình có hậu phương vững chắc là chồng và gia đình ủng hộ thì sao mình không làm (cười). Tôi vừa khai trương hai điểm diễn kịch KC ở 𒁏quận Gò Vấp và quận 3. Chúng tôi trình diễn những vở kịch ngắn từ 45 phút đến hơn một tiếng đồng hồ. Giai đoạn đầu tôi phải bù lỗ để duy trì hoạt động sân khấu. Nhưng tôi tin, theo thời gian, khán giả sẽ ngày càng thấy gần hơn với loại hình này.
Điều tôi vui nhất khi mở được sân khấu là các em trẻ có nơi để thỏa sức sáng tạo, nuôi dưỡng tình yêu với sân khấu. Ngày trước, tôi học 4 năm ở trường ra còn chưa được mời đóng một vai nhỏ. Giờ tôi muốn tạo điều kiện cho các diễn viên trẻ vừa học vừa♋ làm. Nhìn các em học và có nơi để làm nghề ngay, tôi thấy thật vui.
- Chị đang là diễn viên của sân khấu Phú Nhuận của NSND Hồng Vân. "Bà bầu" Vân nói gì về sự "ra riêng" của chị?
- Tôi rất nể chị Hồng Vân. Chị luôn dành cho tôi nhiều tình cảm thương quý. Tôi vẫn là diễn viên ở sân khấu của chị. Nhiều khi bận đóng phim truyền hình quá nên không diễn được vở nào🐲, tôi lại nhớ sân khấu kinh khủng. Sân khấu như có ma lực vậy nó cứ hút mình về phía ánh đèn diễn. Chị Vân cũng hiểu nên mỗi khi tôi vừa có thời gian là chị xếp lịch diễn cho tôi ngay.
Khi tôi mở sân khấu riêng, 🐷dù quy mô nhỏ thôi, tôi có bàn trước với chị và chị đóng góp ý kiến rất nhiều. Ngày khai trương chị đến động viên tôi và chỉ dẫn rất chi tiết từng đường đi nước bước trong việc điều hành một sân khấu.
Giờ, không chỉ mở điểm diễn, tôi còn mở lớp dạy diễn xuất, đến nay là khóa thứ hai. Ngoài chị Hồng Vân, tôi được rất nhiều bạn bè, anh chị đàn anh trong nghề như: nghệ sĩ Thanh Hoàng, thầy Trần Ngọc Giàu, biên kịch Nhâm Minh Hiền, anh Hữu Châu, Minh Nhí, Anh Vũ... dànhꦦ thời gian để chia sẻ kinh nghiệm với các em theo học ở lớp của tôi.
- Hơn 24 năm theo nghề diễn viên, chị cảm nhận về những thăng trầm của nghề ra sao?
- Mẹ tôi từng là một nghệ sĩ hóa trang của Đài ♛truyền hình Việt Nam. Sau này, khi gia đình chuyển vào Nam sống, mẹ tôi làm ở hãng phim Nguyễn Đình Chiểu rồi dạy chuyên ngành hóa trang ở trường Điện ảnh TP HCM. Từ nhỏ, tôi học được ở bà sự tận tụy, chuyên tâm và đam mê với nghề mà mình chọn.
Đúng là muốn theo đuổi nghề diễn viên dài lâu thì cần có sức bền. Nghề nào cũng vậy, luôn có những thử thách, chông gai, nhất là đời nghệ sĩ, có thể có người cảm nhận được những tủi hờn hay bạc bẽo. Nhưng với tôi, nếu chấp nhận được chúng thì thấy cũng bình thường. Từ khi vào nghề đến nay, tôi chưa bao giờ quan niệm mình phải cạnh tranh với ai để có được chỗ đứng trong nghề. Tôi ít khi bị đụng chạm với ai. Tính tôi không sân si. Ai muốn làm gì thì làm. Tôi có con đường riêng của tôi. Có những vai diễn tôi bị cướp ngay trên tay mình, tôi biết, nhưng tôi vẫn kệ, tôi khᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚ𒀱ᩚᩚᩚông quan tâm. Vì tôi nghĩ, cái gì của tôi thì trước sao cũng của tôi thôi. Mà đúng là như vậy thật.
- Chị luôn được khen là trẻ đẹp. Bí quyết của chị là gì?
- Dường như tôi luôn có thể điều khiển được con người và suy nghĩ của mình thoát khỏi mọi ý nghĩ tiêu cực. Có điều gì căng thẳng quá xảy ra với tôi thì tôi "tống" ngay chúng ra khỏi đầu. Còn nếu có quá nhiều việc d🐲ồn dập thì tô⛎i xé lẻ từng việc ra để giải quyết. Tôi luôn tránh cho mình bị rơi vào cảm giác bế tắc.
Thoại Hà thực hiện