- "Chào buổi sáng" do anh phụ trách có cát-xê không cao, lại phát sóng vào giờ mọi người thường ra khỏi nhà (11h trưa hằng ngày). Vì sao anh lại nhận lời?
- Có mấy lý do: Đây là chương trình mà mẹ tôi xem được hằng ngày, mẹ sẽ vui khi thấy tôi trên đó. Thứ hai, tự nhiên người ta tìm đến mình🔜, chưa biết mình có làm MC được hay không mà đã ký hợp đồng đến 3 năm, không làm cũng không xong. Tuy nhiên, khi ký tôi cũng ra điều kiện, nếu sau 3 tháng tôi làm tốt thì phải tăng lương, nếu không tôi sẽ tự động rút lui. Thứ ba, phấn đấu để có thu nhập lương thiện là điều nên làm. Có tháng tôi kiếm được 50-60 triệu đồng, có tháng chẳng có đồng nào, nay có việc làm ổn định cũng tốt.
Diễn viên Trung Dũng. Ảnh: Thế Giới Nghệ Sĩ. |
- Không giống như những nghệ sĩ thức khuya, dậy trễ, lịch sinh hoạt của anh như thế nào?
- Cứ quan niệm nghệ sĩ thức khuya dậy trễ, tôi e hơi ấu trĩ. Nhất là các ca sĩ hiện nay càng sợ thức dậy sớm vì sợ mất giọng, nhưng đ൩âu có mấy người hát live, chỉ toàn hát nhép sao bể giọng cho được. Tôi thì cho rằng, nghệ sĩ c🍨ũng là người bình thường, tuy công việc hơi thất thường một chút.
- Về chuyện tự nấu ăn, tại sao anh không ăn ngoài?
- Tôi từng đánh cược nếu thi vào trường Cao đẳng Sân khấu điện ảnh không đỗ, tôi sẽ thi trung cấp Du lịch để trở thành đầu bếp. Thời sinh viên, có một thời gian làm tiếp tân trong một nhà hàng Italy. Ở đây tôi cũng học được nhiều món lắm. Nhưng căn bản thì tôi k♊hông thích món Âu, chỉ khoái🍸 thức ăn Trung Hoa, Việt Nam, nhất là những món ít hoặc không có dầu mỡ. Bạn bè trong giới đã có vài người thưởng thức các độc chiêu luộc, hấp của tôi rồi đấy. Hạnh phúc của người làm bếp là được thưởng thức khen ngợi.
- Đi làm bằng xe Dylan, đi chơi bằng xe hơi, dùng điện thoại di động thời trang, áo quần đồ hiệu... Anh đam mê gì nhất?
- Tôi chẳng mê gì ba thứ đó. Máy móc, tiền bạc, thời trang... dễ làm con người ta mệt mỏi. Đam mê lớn nhất của tôi là làm vườn, nuôi thú vật, và nấu ăn. Còn hứng thú nhất là khi vào các vai diễn gây x🧔úc cảm.
- Sống ở thành phố một mình, chắc biệt thự của anh rộng lắm mới đủ cho mấy đam mê vừa kể?
- Những người có đam mê giống tôi thường ít có biệt thự lắm. Nhà ba mẹ tôi ở Vĩnh ღLong, nhà rộng vườn rộng, ba ở nhà trước, mẹ ở nhà sau, cách nhau một quãng xa. 6 anh chị tôi đã có gia đình và ở riêng nên tôi thường hay về nhꦅà, mỗi tháng một vài lần. Ở đó tôi có thế giới riêng. Khi nhìn những cái cây do mình trồng, con vật do mình nuôi lớn lên, tôi thấy mọi tham sân si như biến mất. Làm vườn mệt, vào bếp nấu vài món đơn giản hai mẹ con cùng ăn, tôi rất vui và hạnh phúc.
- Ở quê có nhiều người mến mộ anh?
- Lúc chưa đóng vai Lê Nguyên Anh trong Dollars trắng, gặp tôi người ta chỉ ngờ ngợ. Bây giờ về thì như một ngôi sao nho nhỏ và may mắn. Cái nghiệp diễn viên cũng vui, những Sương gió biên thùy, Dưới cờ đại nghĩa... đầu tư rất nhiều thì không mấy người để🍷 ý, vai xấu một chút thì người ta hài lòng.
- Nếu ai đó mến mộ anh, biết anh còn độc thân, đến thổ lộ, tiêu chí kén chọn của anh như thế nào?
- Tính tôi thẳng, nóng và cương trực, không biết luồn lách, nịnh bợ nên tiến thân chậm. Nhiều khi quá thẳng nên nhiều người ghét, mà thà để bị ghét chứ không để người ta khinh. Tôi rất ít bạn, vì thế người bạn đời của tôi cũng phải hiểu được những điều này. Về tính nết tôi muốn người phụ nữ của mình biết yêu thiên nhiên, thích thú vật và trọng gia đình; ngoại hình cũng nên được một chút, bởi tôi đâu có quá tệ, như thế để con cái sau này dễ coi. Về công ăn việc làm thì gì cũng được, nhưng không bao giờ là diễn viên, bởi diễn viên nữ chẳng bao giờ có được những đức tính vừa kể. Khi luôn phải đ✃i ra ngoài, chưng diện đẹp thì gia đình sẽ bị bỏ rơi, và mối quan hệ giữa các thành viên sẽ xấu đi thôi.
- Anh có tự tin mình sẽ chọn được người như thế?
- Nghề diễn viên buồn𒈔 nhiều hơn vui, nó phù p꧑hiếm lắm, mà chính vì phù phiếm nên tôi luôn ý thức về bản thân, nuôi dưỡng các linh cảm của mình. Sức mạnh của tôi là sự linh cảm. Tôi biết rằng mình sẽ gặp được người ấy. Còn về sự hòa hợp, có thể nên thỏa thuận với nhau, sống trước cưới sau, hoặc có con rồi cưới cũng không sao. Nhìn chung tôi là người thoải mái.
(Theo Thế Giới Nghệ Sĩ)