Xung quanh câu chuyện "Thầy cô giáo không muốn gắn camera trong lớp học", nhiều độc giả VnExpress cho rằng nếu giáo viên làm đúng trách nhiệm với học trò thì chẳng có gì phải sợ:
Lắp camera để quan sát, đó là hình thức của sự công khai, minh bạch và văn minh. Cơ quan lắp camera để theo dõi, quản lý♕ và điều hành công ty, phố phường lắp camera để theo dõi hoạt động trên địa bàn và vạch trần bọn tội phạm, thành phố còn dự định chi 1.600 tỷ để lắp đặt camera toàn thành phố... Việc lắp đặt camera sẽ giúp cho nhà quản lý thực hiện có hiệu quả hơn công việc của mình, sẽ tìm ra những điểm mạnh yếu để chấn chỉnh. Lợi thế rất nhiều nhưng lại đưa ra một tiêu chí mơ hồ là "xâm phạm quyền tự do của giáo viên và học sinh". Tự bản thân camera có làm gì mà xâm phạm? Chỉ những ai có những hoạt động mờ ám mới sợ camera. Xin thống nhất cao với ý kiến tâm huyết của ông Trần Khắc Huy (Trưởng phòng giáo dục quận Tân Bình): gắn camera để tạo sự yên tâm cho phụ huynh và giúp giáo viên có ý thức hơn với công việc. Nếu giáo viên làm đúng chức trách, nhiệm vụ của mình thì có gì mà sợ?
"Cây ngay không sợ chết đứng". Nếu thầy ꧂cô có tâm có tầm, thì camera đôi lúc lại có lợi. Ví dụ như phát hiện được những điều tích cực, chăm sóc, dạy bảo các học sinh của mình, sáng tạo trong học tập, quan hệ giao tiếp giữa học sinh với nhau. Lúc đó sẽ có nhiều gương mặt xuất sắc, có nhiều thầy cô được điển hìn🔴h về đạo đức giáo dục. Nên thực tế, vì ngày nay với công nghệ, rõ ràng, minh bạch có lợi cho mọi người.
Đi học và đi dạy được xem là hành vi giao tiếp xã hội thì sao gọi là riêng tư? Chỉ khi nào thầy cô đánh học sinh, học sinh đánh nhau, giáo viên giải quyết công việc cá nhân trong giờ dạy... thì mới gọi là việc riêng tư. Vì vậy, việc gắn camera không nên bị cho là🏅 xâm phạm sự riêng tư của học sinh với giáo viên. Trong một lớp học không nên và không được phép tồn tại các hành vi riêng tư nào. Chiếc camera sẽ mang lại nhiều lợi ích: giúp cho phụ huynh hiểu được con mình thể hiện như thế nào trong việc học; học sinh ý thức được là ba mẹ biết mình đang làm gì trong lớp học; camera giống như công cụ nhắc giáo viên làm đúng chuyên môn và trách nhiệm; khi xảy ra sự cố gì thì nhà trường, phụ huynh, giáo viên, các cơ quan chức năng... có bằng chứng để giải quyết sự cố.
Cứ cho là trẻ nói được nhưng bị đe dọa thì làm sao dám nói, như trường hợp vừa rồi, phụ huynh lắp thì cô chối ngay. Vấn đề từ phía thầy cô. Nếu dạy một cách khoa học, không áp lực chuyện thi đua thì việc con trẻ hiểu chậm chỉ là vấn đề thời gian, tại sao phải đánh khi 🎉nó không hiểu và không có khả năng phản kháng? Đừng ai nói ngày xưa, ngày nay vì tôi là một nạn nhân của chuyện điểm thấp cũng đánh, không thuộc bài cũng đánh... Tâm lý tôi về sau cũng bất cần và dường như luôn sợ sai, tự ti. Khi tôi gặp người thầy tốt dùng lời để dạy tôi mới thấy mình không tệ, tự tin hơn. Ai ủng hộ cách đánh như vậy thì nên xem lại mình hiện giờ. Đừng nghĩ vẫn ổn, cách sống cách tư duy của mình có tiến bộ không chứ không phải tiền tài là thước đo. Muốn như các nước văn minh thì phải dạy con theo cách văn minh trước cái đã. Đi làm ở công ty camera cũng khắp nơi, ngân hàng hay bất kỳ đâu cũng lắp thì việc lắp ở trường học lại càng cần. Xã hội hiện nay là luôn luôn làm dịch vụ kể cả giáo dục, thì mọi người mới cảm thấy được tôn trọng và yên tâm.
Lắp camera là đúng, làm đúng thì không có gì phải sợ. Vấn đề dữ liệu có thể cài đặt trực tiếp trên điện thoại của các phụ huynh, cài một lần cho cả năm học. Còn vấn đề biện luận quyền trẻ em bị xâ🌼m phạm đó là bao biệ🌞n. Hãy xem người nước ngoài trong công việc cực kỳ áp lực, họ vẫn chịu đựng được. Tại sao chỉ một cái camera đã phải làm người ta sợ hãi? Quyền trẻ em tất nhiên không phải? Nói thẳng ra là ở chuyên môn, cách giảng dạy, nhân cách và sự tự ti sợ không đáp ứng. Như vậy thì cần có sự đào thải để xã hội phát triển hơn.
Các trường mầm non giờ hầu như đã lắp camera toàn bộ, cha mẹ ở đâu cũng có thể theo dõi con mình. Nếu đặt lên bàn cân quyền riêng tư của các con, rủi ro bị phát tán hình ảnh thì ai dám khẳng định (và cơ sở nào) là cấp một, hai quan trọng hơn mẫu giáo? Tôi nghĩ các thầy cô đang quá đề cao cảm xúc 🙈cá nhân (tự ái, cảm thấy tổn thương khi có camera) mà không thấy rằng nếu mình làm đúng trong trách nhiệm với học trò, thì chẳng có gì phải bàn cãi ở đây.
Bây giờ vào bất cứ nơi nào cũng có camera giám sát như cửa hàng tạp hóa, quán cà phê, quán ăn... Vậy có ai nghĩ đến quyền riêng tư khi đến sử dụng các dịch vụ này chưa? Nếu giáo viên sợ áp lực thì những nhân viên ngân hàng họ có sợ áp lựꦇc hay không? Còn nói phụ huynh đòi hỏi xem lại camera thì phải có vấn đề nghi vấn thì họ mới hỏi và khi được xem camera mà không có vấn đề gì thì quá tốt cho nhà trường chứ sao?
Phụ huynh chúng tôi còn muốn lắp camera ở phòng ăn của học sinh xem khẩu phần ăn của c🔯ác cháu có đúng theo niêm yết hay không? Nếu làm bất cứ việc gì mà minh bạcꦑh thì không thể sợ bị giám sát!
>> Chia sẻ bài viết của bạn cho trang Ý kiến tại đây.