Gia đình có mình tôi là con trai, còn lại con gái. Ba mẹ kinh tế không khá giả, chỉ có một căn nhà ở thành phố, cuộc sống vất vả nhưng ♏cũng nuôi chúng tôi ăn học đầy đủ. Mấy năm gần đây, ba bệnh nặng không làm việc được, chỉ còn mẹ làm. Trước đây tôi lấy vợ rồi ra riêng. Về sau, có vài chuyện nên tôiꦉ quyết định về sống chung với ba mẹ. Chị gái tôi chưa lấy chồng nên vẫn ở nhà. Em gái lấy chồng và ra ở trọ một thời gian, sinh đẻ lại về nhà để mẹ tôi chăm sóc. Qua dịch, em gái không về phòng trọ với chồng nữa, chồng em về nhà ngoại ở luôn.
Vấn đề chính là mẹ tôi đã có tuổi, sức khỏe không tốt, công việc nặng nhọc nhưng chị tôi không lo được cho ba mẹ cơm nước, ăn xong không rửa chén, nhà cửa không dọn. Cả chị và vợ chồng em gái ở nhà ba mẹ nhưng tiền điện nước, ăn🅰 uống đều do mẹ lo nên tôi rất không hài ♋lòng với hai người này.
Gia đình chồng em gái tôi kinh tế không có, cả nhà đi ở thuê, không giúp được gì. Tôi nhận định không có chí cầu tiến, lười biếng và ỷ lại. Cháu sinh ra do nhà tôi chăm lo, chỉ thỉnh thoảng em đem cháu về thăm ông bà nội. Tôi sợ sau này em nghèo khổ, ảnh hưởng đến ba mẹ nên lúc mới cưới xong, còn dư ít tiền đám, tôi nói ba mẹ mua cho miếng đất ở tỉnh gần thành phốဣ để sau này có nghèo khổ vẫn có nhà ở. Mua đất còn thiếu nhiều tiền nên nhà tôi phải bù vào hết, nhà chồng em không đóng góp gì.
Tôi về nhà hơn năm rồi, có nhiều việc xảy ra. Tôi muốn mẹ nghỉ ngơi, không làm việc nữa, tiền ăn uống, đám tiệc🉐 tôi lo và hàng tháng sẽ gửi thêm ít tiền chi phí. Ban đầu mẹ nghỉ khoảng một năm, giao việc lại cho em tôi làm. Lúc ấy em mới sinh con vài tháng nhưng chỉ mình em làm, còn chồng phụ chút ít, việc nặng nhọc chồng không giúp. Sau đó hai vợ chồng em không làm nữa mà vay tiền làm nhà trꦜên đất ba mẹ mua cho ở tỉnh và về đó ở. Mẹ tôi làm lại công việc. Gần đây em tôi sinh bé thứ hai, công việc không ổn định nên lại về nhà bố mẹ ở. Em ở nhà ngoại, còn chồng ở với ba mẹ chồng.
Tôi có suy nghĩ thế này, tôi là con trai, sau này trách nhiệm lo cho cha mẹ thì tôi là chính, còn chị em phụ gì phụ thôi. Vậy nên nhiều lần tôi nói mẹ nghỉ ngơi, có tiền bạc thì tích cóp phòng lúc đau yếu, con cái lớn, khỏe mạnh, có ăn học đầy đủ phải tự lo, mẹ không lo nữa. Nhưng mẹ không nghe tôi, phần do tham việc và muốn kiếm thêm tiền để lo cho con cháu. Vừa rồi mấy chị em ngồi lại nói chuyện, cãi nhau về những việc này. Tôi chủ yếu nói về việc dọn dẹ𓂃p nhà cửa, còn chuyện ăn ở khá tế nhị nên tôi chỉ nói bóng gió để mọi người hiểu, tự ý thức,𝓡 đừng phiền ba mẹ nữa.
Tôi cũng có gia đình phải lo nên không muốn vướng vào những chuyện vớ vẩn không đâu. Nhưng gia đình cha mẹ cũng khó xử, chị em tôi cứ bám vào cha mẹ như vậy, sau này sẽ ra sao? Tôi phân vân về ❀việc nhà thế này: Tôi nghĩ chị𝓀 gái chẳng ra gì, lớn tuổi rồi không lo được cho ai cũng phải biết tự lo thân mình; nhà chồng em tôi không ra gì, lúc nào cũng nói thương con thương cháu nhưng thực ra là những người lười biếng, ích kỷ. Tôi không muốn giao du với những người này, muốn chửi thẳng cả hai người nhưng lại lo anh em bất hòa, dù sao anh em phải sống với nhau lâu dài, không bỏ nhau được. Nhưng mặt khác, tôi lại nghĩ không biết mình có ích kỷ quá không, có nên suy nghĩ tích cực hơn không? Nhờ anh chị cho tôi lời khuyên. Xin chân thành cảm ơn.
Phạm Đức
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc