Tiếng mưa rơi ngoài kia càng làm cho những lo lắng trong con cứ thế nhân lên, con không b♌iết phꦫải viết thế nào cho hết những điều từ tận trái tim mình.
Thật may mắn và hạnh phúc trong quá trình trưởng thành của con luôn có bố bên cạnh. Con vẫn luôn luôn tự hào về bố, ở bố có cái mưa nắng của cuộc đời và cái sương gió của thời gian. Với con, bố mãi mãi là một người cha vĩ đại. Người ta thường nói bố và con gái có mối quan hệ kì lạ, có tình yêu nối liền từ kiếp trước, có lẽ vì thế mà bao nhiêu buồn vui, khó khăn con đều tâm sự với bố. Nụ cười hiền và giọng nói ấm áp▨ của bố luôn là đ༺iểm tựa vững chắc nhất mỗi khi con yếu lòng.
Vậy mà trời chẳng thấu, người đàn ông đó đang phải gánh chịu những đau đớn do căn bệnh hiểm nghèo gây ra. Biết rằng, con trưởng thành thì bố cũng sẽ già đi🧜 nhưng tiếng thở dài nặn🔯g nhọc vì bệnh của bố khiến con không thể ngưng được giọt nước mắt lăn dài trên má.
Bắt đầu từ việc bố mệt mỏi, ăn ít đi và sút cân làm cả gia đình lo lắng, mọi người quyết định hôm sau đưa bố đi thăm khám, đêm đó con không thể chợp mắt, c🎀hꦕỉ mong trời nhanh sáng để đi cùng bố.
Đưa bố đến khám tại Bệnh viện Việt Nam - T🎃hụy Điển, làm đầy đủ các xét nghiệm, khoảng thời gian chờ đợi kết quả dài như vô tận. Con vẫn hi vọng rằng những triệu chứng của bố chỉ là bệnh của người đã có tuổi nhưng khi bác sĩ gọi vào thông báo: "Bác nhà mình bị u phổi" thì con không thể đứng vững, chân như quỵ xuống và chỉ biết khóc.Những suy nghĩ hỗn độn cứ dần hiện lên trong đầu con, có lẽ điều khiến con lo sợ nhất lúc này là làm sao để giữ bố mãi ở bên mình. Tuy vậy, bệnh tật không thể làm mất đi tính cách bên trong của bố, bố luôn là một người đầy nghị lực, từ tốn nói với con: "Con đừng khóc, bố sẽ mạnh khỏe ở bên mẹ và các con". Bố ơi, con tự hào được là con của bố.
Bác sĩ tư vấn vì sức khỏe của bố không đảm bảo nên chỉ có t🔯hể kê đơn thuốc điều trị tại nhà chứ không thể hóa, xạ trị. Con lo lắng nên vài ngày sau đó tiếp tục đưa bố đến Bệnh viện Phổi Trung ương khám và kết quả cũng không có gì thay đổi. Con biết, bố chưa bao giờ chịu đầu hàng trước số mệnh, bố cố gắng vượt lên những cơn đau để làm yên lòng mọi người trong gia đình. Nhưng vì không được điều trị ở viện, về nhà sức khỏe của bố cũng dần yếu hơn, không thể chống chọi với căn bệnh quái ác này. Trong thời điểm tưởng chừng như đã tiến rất gần đến phút lâm chung, anh chị em chúng con đã phải cố gắng hỏi về di nguyện của bố xem bố muốn an táng như thế nào, mẹ đã bảo chúng tôi san phẳng phần sân vườn để chuẩn bị dựng rạp nhà đám cho cái ngày đau thương sẽ đến rất gần.
Quá đau buồn và không muốn chấp nhận số phận, cho dù bố đã 80 tuổi hay hơn nữa, con tự nhủ dù có thế nào cũng phải tìm mọi cách để dành bố từ tay tử thần. Cùng chiếc điện thoại nhỏ con bắt đầu hành trình tìm những thông tin hữu ích nhất ch🌊o bố, tình cờ con xem được phóng sự hơn 4 năm đối m🀅ặt với bệnh ung thư phổi của anh Trần Xuân Chín, ở xã Tam Quan, Tam Đảo, Vĩnh Phúc. Như đang đi trên con đường toàn bóng đen bỗng gặp được một tia sáng, anh Chín như tiếp thêm sức mạnh vô hình cho con trên con đường tìm lại sức khỏe cho bố.
Con cho mẹ và mọi người cùng xem video phóng sự chia sẻ của anh Chín, tất cả đều có cảm giác vui và không ngừng hi vọng, bởi giờ đây sức khỏe của bố là quan trọng nhất. mà anh Chín đang dùng có tên là , con tìm hiểu được biết đây là kết quả chuyển giao từ đề tài nghiên cứu khoa học cấp Quốc gia của Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam. Cảm nhận thấy có thể tin tưởng được nên con đã quyết định liên hệ đặt mua cho bố, chỉ với mong muốn sức khỏe của bố ổn địꩲnh và cải thiện hơn hiện tại.
Thật may mắn, sức khỏe của bố cải thiện thật ngoạn mục trong sự bất ngờ của tất cả mọi người, đến nay đã hơn 3 tháng bố chỉ uống duy nhất, bố ăn được hơn, không sút cân và không đau nhiều như trước. Con cảm thấy🤡꧙ hạnh phúc vô cùng, con tin sự lựa chọn của mình không sai. Biết rằng sản phẩm Ksol còn có tác dụng giảm nguy cơ mắc ung bướu, tăng cường sức khỏe nên con đặt mua thêm cho mẹ dùng để dự phòng ung thư.
Bố luôn nói rằng, bố sẽ chiến đấu cho tới những chút sức lực cuối cùng. Chính điều đó, con lại càng khâm phục trước cách sống lạc quan của bố hơn. Con cũng cảm ơn bố, bố đã cho con thấy mình cần phải trân quý cuộc sống này hơn, đặc biệt là quan tâm đến bố mẹ nhiều hơn. Dù biết bệnh tật ﷽không thể nói trước nhưng chỉ cần bố khỏe hơn thì chuyện gì con cũng có thể 🅠làm.
Qua đây, tôi muốn cảm ơn tới anh Chín vì những lời anh chia sẻ, đồng thời cũng muốn gửi lời cảm ơn đến các nhà khoa học đã dày công nghiên cứu ra những sản phẩm tốt để hỗ trợ sức khỏe cho mọi người, đặc biệt là những người bị bệnh ung thư. Chúc cho nền y học của nước nhà ngày càng phát triển hơn nữa để có thể chữa khỏ🥀i cho bệnh nhân mắc bệnh hiểm nghèo.
Nguyễn Thị Hằng