Thời gian qua, có nhiều bài viết xung quanh câu chuyện người trẻ ngày càng khó mua nhà, như: "Viღễn cảnh 'ở nhà thuê trọn đời' của giới trẻ thời n🐠ay", "Giớ✃i trẻ ngày nay áp lực hơn nhiều so với thời trư🐻ớc", "Tích lũy 50 năm mới đủ tiền mua nhà", "Hai bằng đại học không bằng người có nhà, đất"... Một trong những điều lo lắng nhất của người trẻ sau khi ra trường chính là chỗ ở. Với mức lương hiện nay, cá𒅌n bộ trẻ, người lao động, công nhân muốn mua nhà cũng r✨ất khó vì phân khúc nhà ở chủ yếu là nhà thương mại, cao cấp.
Thời gian qua, Chính phủ đã ban hành Nghị quyết về phục hồi phát triển kinh tế xã hội, trong đó có chính sách thúc đẩy phát triển nhà ở xã hội gồm gói 40.000 tỷ đồng hỗ trợ chủ đầu tư vay với lãi suất 2%; gói 15.000 tỷ đồng giao Ngân hàng Chính sách xã hội hỗ trợ nhóm được mua nhà xã hội vay, trong đó có thanh niên công nhân. tuyཧ nhiên, hiệu quả của những giải pháp tình thế này vẫn còn khá khiêm tốn, vẫn còn rất nhiều người trẻ chưa có cơ hội tiếp cận với nguồn vốn vay ưu đãi và mua được nhà ở xã hội.
Bản thân tôi cũng từng tốt nghiệp đại học, ra trường năm 2007 với mức lương khởi điểm vỏn vẹn có bốn triệu đồng một tháng. Vì chưa có nhà ở nên tôi phải chấp nhận đi thuê nhà trọ. Tiền thuê phòng khi ấy là 500.000 đồng một tháng; tiền xăng xe 600.000 đồng; tiền ăn hàng cháo chợ mỗi ngày 55.000 đồng (tức 1,65 triệu đồng một tháng); tôi chẳng dám uống cà phê, chỉ mua mấy bao thuốc là để thỉnh thoảng mời anh, bạn bè, tốn đâu đó tầm 300.000 đồng; lâu lâu đi tiệc sinh nhật, cỗ bàn﷽🔯 hết 500.000 đồng mỗi tháng.
>> 'Kh𒉰ông thể chấp nhận 45 nă⭕m nhịn ăn, nhịn tiêu để mua nhà'
Cũng may thời điểm đó tôi chưa có người yêu nên không mất thêm khoản tình phí. 𒉰Thế nhưng dù tiết kiệm lắm, mỗi tháng tôi cũng tiêu hết hơn 3,5 triệu đồng. Tính cả quá trình tăng lương sau một, hai, ba, bốn năm tiếp theo cũng như nhiều khoản phát sinh sau khi có người yêu, mỗi tháng trung bình tôi để dư ra được khoảng 4.5 triệu đồng. Cứ như vậy, sau một năm 🎉tôi có 54 triệu đồng, và sau bốn năm tôi có hơn 200 triệu đồng.
Năm 2010, tôi cưới vợ và một năm sau chúng tôi sinh con đầu lòng. Cũng từ đây, mức lương của tôi đã được tăng lên, cán mốc 1.000 USD một tháng. Thế nhưng cuộc đời tôi vẫn chưa có nhiều đổi khác vì chưa thấy ngày, tháng, năm để dư hơn được là bao vì phải gánh thêm nhiều chi phí từ lúc có con.
Đến giờ, khi đã bước sang tuổi 39, tôi đã có nhà và đất trong tay. Nhưng nói thật, đó là tài sản nhờ bố mẹ nội, ngoại chia đất cho con cái (bán một lô nội cho và xây nhà trên đất ngoại cho). Chứ để nói tự thân mua đất, xây nhà thì tôi cũng chẳng dám mơ 🎶tới. Vậy mới nói, giấc mơ có nhà, đất nhờ lương thật quá xa xỉ.
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com.