Là con của một cô giáo có lẽ con không đượ💞c quan tâm nhiều từ mẹ. Vì mẹ không thể mỗꩵi sáng dắt tay con vào lớp, và không lần nào có mặt trong các cuộc họp phụ huynh học sinh. Mẹ nhớ tới những lần đến đón con trễ, có khi do công việc nhiều quá, chiều mẹ phải lo phụ đạo học sinh yếu của lớp mẹ, riết rồi đâm quen, mẹ nghĩ lâu lâu con chờ một chút, cũng không sao. Có lần vừa thấy mẹ tới, con phụng phịu: "Sao mẹ đón con trễ vậy.?". Bố Kiên đi làm ngược với đường con đi học, rồi những hôm làm ca đêm nên con không ngày nào được đón sớm, con về cũng rất muộn. Giờ nghĩ lại, mẹ thấy thương con trai nhiều lắm với hình ảnh thấp thỏm ngồi trong lớp đợi mẹ đến đón.
Tiền bạc ai cũng cần nhưng c𒆙ó lẽ mẹ đã quá xem trọng chất lượng lớp mẹ dạy, xem trọng thành tích trong công tác, xem trọng tiề😼n bạc nên xem nhẹ việc quan tâm con trai yêu mất rồi. Mẹ cũng hay đùa rằng, cái gì cũng có, chỉ thiếu mỗi thời gian.
Đón con ra khỏi lớp, con năn nỉ được chơi một chút “Mẹ cho con chơi chút nha”. Mẹ làm gì có thời gian, mẹ lại không cho vì💃 về nhà nấu cơm chiều. Mẹ giận dữ quát lên, rồi con buồn lặng lẽ theo mẹ về. lúc đó mẹ đã biết con buồn và giận mẹ lắm nhưng mẹ quá vội con trai ơi.
Con dần biết thân biết phận, ngày🤪 càng quen hơn với thời gian của mẹ. mẹ có thể mua cho con nhiều đồ chơi đẹp, bánh kẹo nhưng lại quên mất con con cần sự gần gũi của mẹ nữa. Chẳng phải là mẹ chưa từng nhận ra. Rồi những hôm quá bận vì sắp tới giờ đi dạy mẹ bắt con tự xúc cơm ăn . Đúng là đứa trẻ 4 tuổi có thể tự ăn được nhưng mẹ biết con muốn mẹ xúc cho ăn. Rồi mẹ bắt con ăn nhanh lên. Hai hàng nước mắt rơm rớm chảy xuống bát cơm nhưng con vẫn 😼ngồi ăn. Những hình ảnh đó làm mẹ tới giờ này thấy trăn trở và suy nghĩ thật nhiều.
Tại sao mẹ lại vô tâm như vậy? Con là món quà vô giá🅠 mà mẹ có trong cuộc đời này, sao mẹ lại làm con phải buồn phải khóc như vậy. Mẹ dần nhận ra mẹ đã quá vô tâm, mẹ yêu thương hết lòng vì học sinh của mẹ, các anh chị ấy học yếu mẹ phụ đạo ngoài giờ, thấy anh chị ấy thiếu thốn mẹ lại mua tập vở cho. Còn con mẹ thiếu nhiều như vậy mà mẹ cứ tưởng đã đầy đủ. Kể từ lần đó trở về sau này mẹ luôn chú ý lo cho con hơn. quan tâm con nhiều hơn.
Những ngày nghỉ mẹ lại dắt con đi chơi để con vui và thấy tình yêu mẹ dành cho con. Một năm mới sắp bước sang, con trai sắp thêm một tuổi, mẹ chỉ mong sao con thêm tuổi mới con sẽ khỏe mạnh, hay ăn hơn, thông minh, học giỏi. Con nói với mẹ: "con thích được về Hải Dương thăm ông bà Nội lắm". Tết mẹ cũng chỉ nghỉ được vài ngày thôi, nhưng mẹ sẽ xin phép nghỉ 🔴dành thời gian cho con về với ông bà.
Phạm Thị Tuyết
Cuộc thi “Thời khắc yêu thương” do Công ty TNHH Sapporo Việt Nam phối hợp với VnExpress thực hiện. Đây là nơi để bạn chia sẻ những kế hoạch, dự định ý nghĩa đến người mà bạn mong muốn gửi lời tri ân, yêu thương và cùng họ trải qua những thời khắc cuối cùng của năm. Chương trình kéo dài từ ngày 26/11 đến ngày 23/12 trên trang Đời sống, báo VnExpress. |