Mấy ngày nay, tôi tự hỏi bản thân về điều tương tự mà tác giả Lee Chang- hee đã nêu trong bài viết Quyền thương lượng.
Bạn tôi là công nhân của một công ty may mặc Hàn Quốc. Khi tôi hỏi chế độ và chính sách dành cho công nhân thì nhận được câu trả lời "là tuân thủ pháp luật Việt Nam". Tôi tính ra lương giờ trên một ngày làm của họ là 23.000 đồng, tương đương 184.000 đồng mỗi ngày. Số tiền này có l🍎ẽ không tệ, tuy nhiên khi hỏi "Nếu tăng ca làm thêm ngoài giờ, và ngày chủ nhật t🌳hì nhận được bao nhiêu tiền?". Câu trả lời làm tôi trăn trở: chỉ 30.000 đồng mỗi giờ.
(Xem thêm: Lương🌱 tăng nhanh thứ hai châu Á, sao công nhân Việt vẫn không đủ sống?)
Vậy công đoàn sẽ làm gì khi quy định tăng ca làm ngoài giờ chính là 150% so với l💎ương giờ /ngày đối với n🦩gày thường, 200% đối với ngày chủ nhật, và là 300% đối với ngày lễ?
"Sao em không khiếu kiện với công đoàn và cấp quản lý trực tiếp?"- Tôi hỏi.
Và câu trả lời làm tôi thấy nhói "vậy là tốt rồi". Câu trả lời làm tôi chợt nhớ đến việc mức độ hài ꦯlòng của người Việt đối với cuộc sống hiên tại.
Câu trả lời, làm tôi tự hỏi liệu công đoàn của ban ngành nào đó có thật sự xứng đáng có? Nếu xứng đáng, vậy trường hợp như bài viết Anh Lee Chang-hee và nhân vật tôi nêu sẽ ra sao?
Mong công đoàn nào đó trả lời giúp tôi.
Chia sẻ ý kiến của bạn tại đây.