From: Lan
Sent: Wednesday, November 11, 2009 4:41 PM
Chào Tòa soạn cùng các bạn độc giả,
Tôi đã theo dõi mục Tâm sự và diễn đàn này từ rất lâu, nhưng không thể viết gì vì câu văn của tôi rất lủng củng, nhưng đến nay thì không thể yên lặng hơn được nữa. Tôi nghĩ rằng vợ anh Hùng, vợ anh Đức rất tệ và quá tệ.
Là phụ nữ thì các chị ấy phải biết sống ngăn nắp sạch sẽ, nhà cửa gọn gàng, phải biết lo bữa ăn cho gia đình cho cha mẹ và em út, phải biết chia sẻ công việc gia đình với mọi người trong nhà, biết chăm sóc người thân khi ốm đau bệnh hoạn chứ. Đằng này các chị là phụ nữ trưởng thành và đã lập gia đình riêng mà không biết tổ chức cuộc sống gia đình riêng của mình cho chu toàn thì rất là tệ và vô cùng tệ. Đừng trách các anh ấy sao quá xét nét nhỏ nhật chi ly. '
Tôi cũng là phụ nữ nhưng khi đọc những dòng mà các anh đã viết lên tôi không thể nào chịu được cái tính vô tư vô cảm của các chị. Tôi hỏi rằng các chị đã chuẩn bị gì khi đi lấy chồng, một cuộc sống dựa dẫm vào người đàn ông hay một cuộc sống gia đình với "đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm".
Các chị rất may mắn đã lấy được người yêu thương mình lại có công ăn việc làm tạo ra kinh tế vững chắc trong gia đình, nhiệm vụ của các chị chỉ là chăm sóc nhà cửa và con cái mà làm không xong thì có thấy tội lỗi với các anh với cha mẹ hai bên không? Tại sao các chị không làm được những chuyện như thế, các chị không biết làm à hay lười biếng?
Công việc chăm sóc nhà cửa, lo lắng cho chồng con là thiên chức của người phụ nữ thì tại sao các chị không làm được mà tất cả đều nhờ vào người giúp việc, có phải các chị làm biếng không?
Những người đàn ông như các anh đã tất bật, đau đầu với công việc kinh doanh ngoài xã hội để có được đồng tiền cho cuộc sống gia đình sung túc, vậy tại sao các chị không nghĩ tới các anh ấy, thế thì các chị yêu các anh ấy là như thế nào, các chị rất vô tâm, vô cảm. Một mái nhà sạch sẽ, một bát canh thơm nóng hay một phòng tắm thơm tho cũng thể là ước mơ của các anh ấy được à? Nó cao siêu lắm à? Vậy các chị làm vợ là làm gì? Các chị là những người trí trức nhưng vô tâm vô cảm, chỉ nghĩ đến bản thân mình.
Tôi không nghĩ rằng các anh ấy khó tính hay lỗi là do các anh ấy. Vì khi các chị đã lập gia đình thì có nghĩa các chị là người lớn rồi, đã trưởng thành rồi thì phải có ý thức và trách nhiệm chứ, phải biết tự giác sắp xếp việc gia đình chợ búa, lo dạy con cái chứ sao phải chờ đợi chồng dạy bảo. Đành rằng vợ chồng là phải bảo ban chuyện này chuyện kia cùng nhau góp ý xây dựng, nhưng những chuyện nhỏ nhật như thế có cần phải chờ chồng nhắc nhở không?
Cho dù các chị xuất thân từ gia đình giàu có, được cha mẹ nuông chiều từ nhỏ, được kẻ hầu người hạ, nhưng khi lớn lên lập gia đình các chị phải có ý thức và thay đổi chứ, đâu thể bảo rằng tôi quen như vậy rồi nên không thể sửa được. Đúng rằng bản tính của mỗi con người không thể dễ dàng thay đổi cho giống người này người nọ, nhưng đây chỉ là thói quen hằng ngày tại sao các chị không dành thời gian để suy nghĩ và ngắm lại mình? Tại sao các chị lại thích lệ thuộc vào người khác, thích có người hầu hạ, khi không được như thế thì đâm ra cáu ngắt. Có phải là các chị lười biếng, vô tâm, vô cảm không?
Là phụ nữ có gia đình thì phải biết sắp xếp thời gian cho công việc ngoài xã hội, công việc gia đình con cái như sáng phải biết thức dậy sớm để nấu bữa sáng cho chồng con, chiều về phải biết lo bữa tối cho gia đình đúng giờ giấc để con cái ăn xong còn phải học bài, chồng còn phải làm việc suy nghĩ cho ngày mai, bản thân các chị cũng vậy phải có thời gian cho riêng mình như đọc sách hay xem tivi hay dạy con học.
Ngày cuối tuần thì dọn dẹp nhà cửa, đi chợ nấu cho gia đình bữa ăn ngon hơn ngày thường, lo ủi quần áo cho cả nhà... hay đi thăm ông bà họ hàng. Lỗi này không phải do các anh, đừng trách các anh nhé các bạn độc giả. Chỉ trách rằng buổi ban đầu các anh đã không tìm hiểu kỹ người bạn đời của mình hoặc nếu đã biết thế, nhưng vẫn cưới vì xinh đẹp hay vì gì đó thì bây giờ ráng chịu thôi.