- Tôi sẽ tìm người khác nếu vợ tiếp tục 'cấm vận'
Tôi là tác giả bài: "Tôi sẽ tìm người khác nếu vợ tiếp tục 'cấm vận'". Ở bài viết đó có lẽ do tôi viết thiếu lời giải thích nên các bạn có nhiều ý kiế💟n trái chiều. Tôi xin đính chính lại là khi nhà xây sắp xong hồi tháng 5, được tin vợ bị lừa tiền online, tôi tức giận vì mất của nên nhất thời đã nhắn tin chửi vợ mấy câu, sau đó vợ chồng ít nhắn tin qua lại và tôi cũng không nhắc gì đến chuyện đó nữa. Thỉnh thoảng tôi nhắn 🍬cho vợ câu: "Anh yêu em và con nhiều", vợ đáp lại chỉ một từ "Dạ". Tôi cứ nghĩ tình cảm vợ chồng vẫn bình thường cho đến khi cả hai gặp nhau tôi mới vô cùng bất ngờ vì thái độ vô cảm, hờ hững vợ dành cho mình, trong khi tôi rất niềm nở và tuyệt nhiên không nhắc đến chuyện cũ. Vợ cự tuyệt tôi dù là một cái chạm nhẹ vào người chứ đừng nói đến chuyện ấy. Tôi gặng hỏi lý do, vợ chỉ nói xa nhau lâu ngày nên mất cảm giác.
Lần này tôi lại nhắn tin ﷺchửi nhưng không phải chuyện em làm mất tiền mà là chuyện em lãnh cảm, làm mất tình vợ chồng. Tôi nhắn tin dọa ♊ly hôn hay ngoại tình, em cũng im lặng. Giờ sau bao ngày chiến tranh lạnh, vợ chồng con cái ngồi lại với nhau nói chuyện. Vợ nói tôi không có lỗi mà lỗi do em, em làm mất tiền nên tinh thần hoảng loạn, rối bời vì tiếc của. Thậm chí vợ còn tìm hiểu cách đánh đề trên mạng để mong gỡ gạc lại nhưng lại bị chúng lừa tiếp. Ở bài viết trước tôi nói vợ làm mất 300 triệu đồng nhưng khi vào gặp nhau tâm sự mới vỡ ra 300 triệu đồng đó chỉ mới là tiền của hai vợ chồng, ngoài ra vợ vay 150 triệu đồng của đồng nghiệp để nạp vào, mong lấy lại nhưng bị mất luôn.
Cuối cùng, chú🎉ng tôi mất 300 triệu đồng tiền tiết kiệm và vợ đang nợ thêm 150 triệu đồng. Tiền làm nhà chúng tôi còn nợ khoảng 50 triệu đồng. Nếu không mất tiền, chúng tôi sẽ không mắc nợ làm nhà và làm được mái hiên sân. Tổng nợ 200 triệu đồng không nhỏ nhưng không lớn, tôi cũng không nhắc đến vụ mất tiền nữa, coi như chưa có chuyện gì. Vậy mà vợ vẫn hoang mang, mất ngủ, sụt mấy cân cũng vì cảm thấy có lỗi với c𝐆hồng con và vì món nợ của cô ấy không để được lâu.
Hai ba con đã dùng lời nói với nước mắt để động viên mẹ, vợ trở lại trạng thái như xưa, để gia đình được yên ấm nhưng có vẻ không ăn thua. Kể cả bà ngoại, cậu mợ gọi vào động viên cô ấy cũng không được. Bây giờ vợ vẫn tỏ vẻ tươi cười với chồng con làm tôi buồn thêm, tôi buồn vì cô ấy vẫn lạnh nhạt, vẫn "cấm vận" tôi. Lòng tôi như bị tổn thương thực sự, chán⛄ nản và ấm ức vô cùng.
Hôm nay tôi lại nhắn tin, có lẽ là tin nhắn cuối cùng cho vợ: "Em cဣó hai lựa chọn, một là quay về trạng thái ban đầu khi chưa mất tiền, hai là chúng ta coi như chấm hết, em đi đường em, anh đi đường anh". Cũng như mọi khi, cô ấy vẫn im lặng.
Thái Hùng