Hồi mới cưới, lương tôi chỉ được bảy triệu đồng, lương vợ được 10 triệu đồng. Sau này việc đầu tư của tôi tốt hơn nhiều, trung bình thánh kiếm được 40-💖60 triệu đồng. Vợ lại bầu nên tôi thuyết phục em nghỉ làm ở nhà vừa chăm con vừa nghỉ ngơi. Một phần do vợ đi làm quá trách nhiệm nên cực khổ, lại dễ bị chèn ép, dồn việc, người cũng ngày càng cáu bẳn. Vợ đồng ý và nghỉ việc, nhưng nói sau này sẽ tìm việc làm nhàn hạ hơn chứ không ở nhà. Tôi đồng ý lúc đó nhưng trong lòng không muốn.
Nay con đã ba tuổi, vợ lại nhắc việc đi làm, tôi phân tích rất nꦏhiều cho em hiểu rằng đi làm vất vả, ở nhà tôi đưa tiền hàng tháng không sướng hơn sao, rồi chăm lo con cái và cơm nước chu đáo để tôi tập trung kiếm tiền mua nhà cửa. Chúng tôi đang ở nhà thuê, tuy có điều kiện mua nhà nhưng tôi muốn dồn tiền mua thêm miếng đất rồi mới tính chuyện mua nhà ở. Vợ luôn giữ ý định đi làm và lần nào nhắc tới chuyện này là vợ chồng lại cãi nhau, rất mệt mỏi.
Gần đây việc đầu tư của tôi không tốt nên áp lực hơn, lại phát sinh thêm chuyện chọn trường cho con khi vợ muốn con học trường quốc tế, song ngữ gì đó. Tôi cho rằng chỉ cần học trường bình thường, do tiền bạc còn phải tập trung chỗ khác. Vậy là vợ trách tôi, nói tôi kêu than áp lực nhưng lại khôn🅠g cho em đi làm để chia sẻ gánh nặng, bắt em ở nhà nội trợ, làm em muốn phát điên. Tôi không hiểu gì cả, rõ ràng hàng tháng lương thưởng tiền bạc tôi đều đưa vợ quản lý, ăn tiêu mua sắm hay biếu bố mẹ hai bên tôi đều để em quyết định.
Vợ ở nhà chỉ lo nấu cơm, thích thì ở nhà không thì dẫn con đi chơi. Tôi đi làm về nhiều lúc vẫn phụ vợ rửa chén bát mà không hiểu tại sao vợ cứ khăng khăng phải đi làm. Vợ còn nói tôi không đầu tư cho con, trong khi tôi thấy nhiều trẻ học ♏trường bình thường rồi ra trường vẫn đi làm được, có sao đâu.
Thêm vấn đề nữa là vợ tôi rất kỹ tính, để ý từng chút một như ăn phải hạn chế phát ra tiếng, đồ gì để ở đâu phải để đúng nơi vợ đã sắp xếp, đi phải thẳng lưng, ăn gì uống♔ gì phải có giờ. Tôi còn nhớ đợt vợ mới sinh đã ám ảnh việc ăn uống và an toàn cho con mà suýt trầm cảm. Tính tôi qua loa, hay quên, chẳng bao giờ nhớ nổi những gì vợ dặn.
Có lần tôi đang đi làm, vợ gọi điện hét lên rằng tôi hãy để đồ đúng nơi em đã để, em không thể vừa trông con vừa đi tìm đồ. Tôi xin lỗi vợ nhưng thấy thật oan ức, khu bếp có nhiêu đâu, tìm kiểu gì chẳng thấy mà vợ ph🅘ải như vậy. Tôi thấy em quá khó tính, không muốn người khác làm trái ý mình.
Vợ rất đảm đang, dạy con cũng tốt, tôi hầu như không phải làm gì ngoài việc k꧃iếm tiền, thế nhưng vợ luôn cau có, thêm áp lực nhà cửa làm tôi rất mệt mỏi. Xin các bạn cho tôi lời khuyên.
Hoàng
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.