Tôi 40 tuổi, làm việc văn phòng mảng kỹ thuật, vợ 35 tuổi, là chủ cửa hàng thời trang nho nhỏ. Chúng tôi có hai bé, con trai lớn sáu tuổi và con gái nhỏ ba tuổi đều rất đáng yêu và ngoan ngoãn. Kinh tế gia đình tôi ở mức trung bình, không quá điều kiện nhưng cũng không phải quá lo cơm áo gạo tiền hay học🐻 hành của các con. Lương hàng tháng tôi đều đưa vợ để lo chi tiêu, chỉ giữ lại khoản nhỏ đủ cho ăn sáng, cà phê, xăng xe, điện thoại và thỉnh thoảng mua quà, đồ chơi cho các con...
Khoản hàng tháng tôi đưa, vợ chi tiêu tương đ꧋ối thoải mái cho cả nhà, có thu nhập thêm tôi đều đưa vợ hoặc dành để mua quà cho vợ con. Thu nhập từ kinh doanh của vợ, tôi chưa bao giờ biết đến, chỉ biết việc kinh doanh khá tốt. Đọc đến đây, chắc mọi người đều cho rằng gia đình tôi rất ổn phải không? Nhưng bên 🦄trong chất chứa rất nhiều sự hoài nghi.
Tôi và vợ lấy nhau khi cả hai đều đã trưởng thành nếu không muốn nói là trễ (tôi 35 tuổi, v🍎ợ 29 tuổi). Tôi luôn hết lòng vì vợ con. Chính vợ cũng cho tôi 9/10 điểm theo thang điểm trên mạng xã hội (thiếu một điểm nấu ăn ngon). Tôi sống nội tâm và khá khéo léo, có nhiều bạn nhưng lúc nào cũng hướng về gia đình nhỏ, sẵn sàng từ chối tham gia các cuộc vui, hội họp để nhanh chóng về với vợ con. Tôi không chơi mạng xã hội, chỉ dùng ứng dụng chat vꦚà mail phục vụ công việc. Không thích rượu bia, chỉ có thú vui ngồi cà phê một lúc vào mỗi buổi sáng trước giờ làm và một trận bóng vào chiều chủ nhật. Quần áo vợ mua cho thì mặc, nhưng tôi biết ngày càng là đồ rẻ tiền, nhưng tôi kệ, mặc cũng chả sao.
Một ngày bình thường của tôi như sau: Buổi sáng bắt đầu từ 6h30, đưa con trai lớn ăn sáng, vào lớp mẫu giáo rồi đến công ty. Con gái nhỏ được vợ đưa đi học vì vợ dậy muộn. Buổi trưa tôi có một tiếng rưỡi nghỉ ngơi và về nhà ăn cơm vợ nấu. Đúng nghĩa là cơm vợ nấu vì vợ thường chỉ cắm nồi cơm, còn thức ăn mua bên ngoài. Ăn trưa xong, thường tôi là người rửa bát đĩa nên không có thời gian nghỉ, vì đến giờ làm buổi chiều. Tan làm, tôi về thẳng nhà, lúc này vợ đã đón hai con về. Tôi chơi cùng các con một lúc, lau dọn nhà cửa, tắm rửa cho hai bé xong là đến bữa cơm chiều. Cơm chiều cũng giống bữa trưa, vợ cắm cơm và mua thức ăn sẵn bên ngoài. Sau bữa chiều, tôi vẫn là người rửa bát đĩa và quen với việc này từ khi vợ mang thai đứa thứ nhất. Sau đó tôi giặt quần áo, cả giặt máy và giặt tay, dạy 𝓡con trai lớn tập đọc, viết chữ rồi tắm rửa. Khi tôi xong việc vệ sinh cá nhân, lúc đó cũng tầm 21h30 đến 22h00, đến giờ cho các con đi ngủ. Tôi cho các con ngủ rồi làm việc trên điện thoại và thường đi ngủ khi đã sang ngày mới.
Thực sự tôi không có thời gian nghỉ, chủ nhật nghỉ làm thì giúp vợ trông cửa hàng, trông con và những việc gia đình lặp đi lặp lại như ngày bình thường, chỉ dành hai tiếng buổi chiều đi đá bóng trong lúc các con ngủ trưa. Sáu năm, từ ngày lấy vợ, tôi không nhớ mình có giấc ngủ trưa nào không. Trong tâm trí tôi, tất cả dà♉nh cho gia đình, cho vợ và các con. Hai lần vợ sinh nở, tôi đều phải nghỉ ngang công việc để phụ vợ chăm con, trông cửa hàng. Thời gian nghỉ việc, tôi tranh thủ làm shipper để có thêm thu nhập. Tôi chả ngại việc gì. Nhưng đến giờ tôi thực sự vẫn chưa thể hiểu hết vợ, chỉ biết cô ấy thực dụng và đặt nặng vấn đề kinh tế.
Vợ tôi khéo léo, nhẹ nhàng với cả thiên hạ trừ chồng và con. Chưa bao giờ vợ nói chuyện nhẹ nhàng, tình cảm với chồng, chỉ vui vẻ 🙈khi nói với tôi về chuyện tiền nong, lương thưởng. Vợ luôn cho là cô ấy nắm bắt được tâm lý đàn ông, lúc nào cũng nghĩ chồng có quỹ đen và đòi hỏi tiền nong ở chồng, khi 500 ngàn, lúc một triệu đồng mua cái này cái kia. Nhiều lúc tôi phải chắt chiu, nhịn ăn sáng, nhịn cà phê vì việc này.
Vợ rất thoải mái với 🐻bên ngoại, mua sắm, ăn uống trong khi tôi đi làm, tặng quà cáp thoải mái, còn với chồng lại luôn so đo tính toán, 100 ngàn nạp thẻ điện thoại cũng đòi bằng được. Việc của vợ đều bàn với bên ngoại, còn tôi như người ngoài. Với♓ vợ, bên ngoại lung linh lắm, tôi mà nói chuyện động chạm đến là vợ nhảy dựng lên ngay. Lúc này tôi hoài nghi về tình cảm vợ dành cho mình, phải chăng vợ lấy tôi chỉ vì đã đến tuổi phải lập gia đình.
Tôi nghĩ chắc chỉ không có tình cảm thì mới vô cảm như thế. Tôi không phải người nhu nhược, có lúc muốn giải tán nh൲ưng tôi yêu thương hai đứa con, chúng còn quá nhỏ. Tôi tâm sự chuyện gia đình lên đây để các bạn trẻ (chưa kết hôn) rút kinh nghiệm. Nếu có thể, tốt nhất chỉ nên lập gia đình với người mình yêu và yêu mình. Hôn nhân không tình yêu, cuộc sống chỉ gói gọn trong hai chữ "trách nhiệm". Cảm ơn các bạn dành thời gian đọc bài❀ viết.
Quốc Việt
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc