Vì thấy em hiền lành, cộng với đồng cảm chuyện gia đình nên chúng tôi dễ dàng xích lại với nhau. Thời gian sau đó, nhiều lần tôi ngã ngửa với "sự hiền lành" của em. Lúc quen tôi, em còn nhắn tin với người khác là chưa có người yêu, nhớ nhung người ta. Khi phát hiện, tôi gần như phát điên, em giải thích vòng vo kiểu thử xem tôi có ghen không, sau kêu là lúc đó chưa xác định lấy ai nên vậy. Tôi cũng chấp nhận vì nghĩ con gái có quyền lựa chọn. Lúc cãi nhau, em bảo 🐼đừng nói to em sợ, sau này cãi ngang ngửa tôi. Rồi đến lúc🎃 tôi về nhà trước chuẩn bị thủ tục thì có chuyện cãi nhau, em sẵn sàng thách thức tôi, bảo thích thì cưới, không thì thôi.
Tôi đang lúc nóng giận, tìm số mẹ vợ để liên lạc nói chꦚuyện hủy cưới, em gọi điện năn nỉ tôi ra gặp gia đình em, sắp xếp chuyện cưới xin. Tôi lại bỏ qua vì nghĩ đến đứa con chưa chào đời, với lại ai cũng có cái tốt cái xấu, tôi thì nóng tính, vì thế gạt bỏ để còn lo tương lai. Càng về sau tôi càng nhận ra quan điểm ♛và nhận thức hai đứa không giống nhau. Tôi thích nói những gì chắc chắn, hứa là phải làm; em ngược lại, thích buôn những chuyện chưa rõ trắng đen đã kết luận, dù sau sai lè, chỉ cần nói cho được, còn sau này không cần biết ra sao.
>> Vợ chồng tôi nhiều lần mâu thuẫn vì mẹ chồng
Tôi rất biết ơn mẹ vì 26 tuổi đã ở vậ📖y nuôi mấy anh em tôi trưởng thành, ai cũng có công ăn việc làm ổn định. Còn vợ sẵn sàng to tiếng với mẹ vợ, nhiều lần tôi phải nhắc nhở. Khi nghe tôi tâm sự chuyện gia đình, em nói vì mẹ anh nuôi anh, sau này em sẽ nuôi mẹ. Tôi đã nghĩ, chẳng cần gì nhiều, chỉ cần sống với nhau hòa thuận là được. Cưới xong, tình cờ nói chuyện đưa mẹ vào ở chung mặc dù biết chắc bà không đi vì bà còn khỏe mạnh, mẹ ở nhà một mình nhưng còn công ăn việc làm. Vậy mà em nói ꦆtại sao nhà anh nhiều anh em mà chỉ mình anh chịu trách nhiệm nuôi bà? Tự nhiên tôi có cái nhìn khác đi về vợ.
Cuộc sống sau hôn nhân cũng chẳng có gì đáng nói. Do có bầu trước nên vợ ở nhà sinh con, chăm con, mình tôi đi làm lo cho gඣia đình. Sau cưới hai năm, vợ chồng tôi mua một miếng đất giá hai tỷ đồng. Tiền mua đất vợ và bên ngoại không hỗ trợ gì. Bà nội cắm sổ đỏ vay cho tôi 400 triệu đồng, còn lại là tiền tôi để dành từ trước, cộng thêm khoản 400 triệu đồng vay bằng chính miếng đất mới mua. Sau gần ba năm, tôi trả hết một nửa. Hiện tại tôi làm lo trả nợ và chi phí cho gia đình bốn người. Vợ chuẩn bị đi dạy lại kh🅷i đứa lớn đi học.
Việc bên vợ không hỗ trợ gì không phải là vấn đề đối với tôi. Tôi phải chi trả tiền sinh hoạt hàng tháng của hai mẹ con. Với lại tôi suy nghĩ, vợ lo gia đình còn mình lo kinh tế. Vấn đề là vợ luôn giục tôi phải mua đất cho bằng được trong khi khả năng như nào thì tự tôi biết. Vợ còn vẽ ra câu chuyện là bên ngoại sẽ cho mượn ít nhất trăm triệu đồng, bà cô ở nước ngoài chắ🥂c chắn hứa cho mượn 300 triệu đồng. Sau nhiều lần hỏi tới hỏi lui cho chắc chắn, dự tính khả năng mình có thể huy động được từng nào để quyết định mua đất cho hợp lý, đến lúc vào thế phải mua rồi thì 🌸vợ báo chẳng mượn ai được đồng nào. Vì chuyện này mà vợ chồng cãi nhau chỉ vì tôi không thích con người đã hứa mà không giữ lời, hoặc là hứa bừa còn không biết có làm được không, vợ cứ cãi là không phải do cô ấy. Sau cùng mình tôi xoay xở cũng xong nhưng rất khó chịu vì thời gian không có nhiều.
>> Vợ chẳng coi tôi và bố mẹ chồng ra gì
Trong cuộc sống hàng ngày, thi thoảng vợ chồng vẫn cãi nhau vì những vấn đề nhỏ nhặt, chủ yếu là do tính tôi nóng, còn vợ hay nó🦩i bừa, đúng thì đúng không đúng thì thôi, biết năm nói 10, xong rồi cũng nhanh kết thúc. Tôi đi làm về nhà vẫn phụ vợ việc nhà, sẵn sàng đi chợ mua thức ăn rồi vào bếp nấu nướng. Lúc vợ bế con, tôi làm hoặc ngược lại. Trừ lúc đi nhậu với anh em trên cơ quan, tầm một lần một tuần, lâu ﷽lâu có dịp gì hai lần một tuần, còn lại hết giờ làm là tôi về nhà.
Gần đây, thấy bà nội gọi video nói chuyện với cháu qua tôi, thời gian cũng lâu, vợ có mặt ở đó nhưng không thấy chào hỏi gì. Kết thúc cuộc gọi tôi có thắc mắc là tại sao vợ không chào hỏi người lớn, không có chuyện gì nói thì chỉ cần chào một câu rồi thôi. Vợ im lặng không nói gì. Khoảng ba ngày sau, tình trạng như vậy lại tiếp tục. Tôi nhắc lại và hỏi l⛄ý do, bảo vợ sao ăn ở không biết điều gì cả.
Bị trách móc, vợ mới nói là do bà nội hay soi mói nên không thích nói chuyện. Hóa ra soi mói ở đây là bà nói vợ sao hay quát mắng cháu, sao lại nói dối cháu. Tôi cho rằng chuyện đó là bình thường, vợ mới kể ra những câu chuyện từ lúc con còn nhỏ về ở với bà một thời gian. Vợ cho rằng bà hay bắt bẻ, ඣkhó chịu khiến vợ còn có ý định ôm con đi tự tử, lại còn tâm sự với một bà ở gần nhà tôi, làm cho người ta nghĩ mẹ chồng ghê gớm lắm mới khiến con dâu như vậy. Hỏi tại sao không nói với chồng thì vợ kêu mẹ không cho nói. Giờ vợ nói ra thì bị soi mói, bắt bẻ, theo như vợ tôi là: "Sao mà hay quát cháu".
>> Đau lòng khi đọc tin nhắn của vợ nói về mẹ chồng
Mẹ chồng chưa từng chửi mắng con dâu, chưa từng đặt điều nói xấu từ không thành có, vẫn để con dâu ngủ với cháu đến 8-9h sáng. Vợ không phải đi chợ nấu cơm phục vụ mẹ chồng, chỉ việc nấu đồ ăn cho con vì con ăn chế độ khác. Thi thoảng vợ mới nấu được bữa cơm khi mẹ chồng bận việc. Ăn trưa xong, vợ dỗ con ngủ, ngủ với con đến chiều. Việc phụ nữ chăm con nhỏ vất vả thì ai cũng biết nên nhà tôi không ai bắt vợ thế này thế kia. Mẹ chồng chỉ nghiêm khắc với con ruột, vì có trách nhiệm nuôi dạy. Tóm lại, theo suy nghĩ của vợ như vậy đã là rất ghê gớm với mình, nên giờ vợ không có tình cảm gì, không thèm nói chuyện. Tôi không yêu cầu vợ phải yêu thương, chỉ cần đối xử với mẹ chồng như người bình th𒁏ường. Tại sao lại vui vẻ với người khác được mà mẹ chồng thì không? Vợ trả lời là do người khác không động chạm gì đến mình.
Thông qua lời nói, câu chuyện và thái độ của vợ, tôi thấy vợ thiếu tôn trọng mẹ chồng. Vợ không thích bà vào sinh nhật cháu, cuối cùng bà không vào vì cảm thấy không vui. Riêng việc này thôi là tôi không thể chấp nhận, cộng với ngày xưa vợ c🧔òn trả lời rất láo với mẹ chồng một lần mà tôi đã giấu không cho ai biết (kiểu chửi đổng, không đến tai bà). Tôi trả lời vợ với thái độ dứt khoát rằng vợ muốn sống thế nào thì tôi sẽ sống lại như vậy, đừng bắt tôi phải biết điều với nhà ngoại như trước đây. Tôi dự tính sẽ khôngꦓ đưa vợ về nhà nội, cũng như bản thân sẽ không về nhà ngoại nữa. Không biết tình hình này sẽ dẫn đến những thứ tồi tệ gì nữa. Ai rồi cũng có dâu, có rể, sống với nhau để sau này không phải ngẫm lại: "Mình ngày xưa cũng vậy".
Tôi áp lực công việc bên ngoài,𝓡 chỉ mong về nhà êm ấm, thế nhưng hiện tại chẳng muốn về nhà. Vợ chồng quá khác nhau về quan điểm sống, trước chuyện này còn bao nhiêu chuyện khác nữa. Mong các bạn tư vấn cho tôi cách giải quyết. Người trong cuộc như tôi bây giờ không có được ý nghĩ nào sáng suốt cả. Cám ơn mọi người đã chia sẻ.
Thuận
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc