Không hiểu sao từng này tuổi rồi mà vợ tôi vẫn còn ngây thơ, hồn nhiên tới vậy. Ngây thơ đúng lúc thì đáng yêu, đằng này ngây thơ trong vấn đề làm ăn, tiền nong thì có nước bán nhà mất. Sau cưới, vợ chồng tôi được người thân tặng vài chỉ vàng. Cả hai cất đi, định bụng sẽ không đụng tới, mỗi năm mua thêm vào một ít coi như của để dành phòng trường hợp cần thiết hoặc dưỡng già. Chỗ vàng đó là khoản coi như không có, còn chúng tôi vẫn cố g💙ắng chi tiêu hợp lý và tiết kiệm tiền hàng tháng như bình thường.
Gần đây, vàng tăng, bitcoin tăng, vợ tôi bỗng muốn đầu tư. Vợ cho rằng khi cưới, vàng mới hơn ba mươi, giờ tăng cao vậy không bán thì tới bao giờ mới bán. Có lãi rồi sẽ chờ vàng xuống, bitcoin xuống, chia ra mua mỗi thứ một ít và chờ tài sản đó lên sẽ bán, ăn chênh lệch. Tôi không muốn, vì đã thống nhất xem chỗ vàng đó là không có rồi, cứ chăm chỉ làm ăn, cuộc sống bình yên, để tâm lo lắng cho con cái là được. Tôi không thích cảm giác hồi hộp, kích thích và ngày nào cũng quan tâm tới giá cả để xem tài sản của mình đi đâu về đâu. Hơn nữa, cuộc sống của vợ chồng tôi đang ổn định, không phải thuê nhà, lương hàng tháng thoải mái chi tiêu và dư ra chút ít tiết kiệm. Tôi biết đầu tư có thể giúp tài sản của mình tăng thêm, nhưng cũng có thể hụt đi hoặc mất hết chứ. Hơn nữa, vợ chồng tôi đâu có kiến thức trong lĩnh vực này, cứ tù mù theo cảm tính thì khác gì đánh bạc. Tôi luyến tiếc sự b❀ình yên của hiện tại.
Chẳng nói đâu xa, tôi có cậu bạn, từ hồi lao vào đầu tư chứng khoán hay tiền ảo gì đó, chưa lúc nào thấy cậu ấy thoải mái, có lúc thì hưng phấn vì thắng lớn, lúc lại buồn và lo lắng khi thị trường "rực lửa". Tôi không hiểu rõ về lĩnh vực tài chính nên có nói gì sai mong mọi người bỏ qua. Tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng nếu đã không hiểu thì không nên mạo hiểm bỏ tiền vào đầu tư, vì chẳng ai thắng mãi bằng sự may mắn cả. Bên cạnh đó, dạo này trên Tâm sự có khá nhiều bài chia sẻ liên quan tới vấn đề này. Tôi đã gửi hết những bài đó cho vợ đọc, cũn𒀰g lấy ví dụ từ bạn bè mình, rồi phân tích cho vợ hiểu làm gì cũng phải có kiến thức, nhưng có vẻ vợ vẫn chưa muốn từ bỏ. Cô ấy cho rằng nghĩ như tôi thì bao giờ mới giàu được. Giàu sang, sung túc ai chẳng muốn, nhưng tôi mong cuộc sống bình an, mạnh khỏe và có nhiều thời gian dành cho con cái hơn. Chẳng lẽ tôi đang ù lì, không mạnh mẽ, không cầu tiến như vợ nói?
Nghĩa
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc